Tôi có quen một vị sếp cứ để dồn đống công việc rồi đến khi cấp bách mới quáng quàng cả lên, căng thẳng thần kinh và lại trút hết mọi sự bực bội lên đầu cấp dưới. Nhưng nếu bạn hỏi ai đó một cách ngắn gọn và đơn giản là Có hay không? như vậy thì, rất có thể câu trả lời mà bạn nhận được cũng đơn giản và ngắn gọn là Không hay Có. Trước ngày đó, Burns hỏi Benny:
Thậm chí ngay cả vợ của Sullivan cũng liên tục đưa tay lên dụi mắt. Và vì thế Bob nói chuyện với họ rất thoải mái, không chút căng thẳng nào. Thật ra tối hôm ấy khách mời của tôi là Bill Hartack, một vận động viên đua ngựa.
Lần thứ hai quay trở lại tiệm tạp hóa của ông Pickering, Jack đã thành công. Stevenson là một khách mời rất đặc biệt với sự thông minh sâu sắc và khéo léo giao tiếp. Ồ, đúng rồi, quả bóng!
Chúng đâu phải là khán giả của bạn! Lưu ý còn lại là đừng thiên vị khi nhìn. Câu hỏi mà bây giờ nhớ lại tôi vẫn còn sởn tóc gáy và lạnh xương sống: Thứ hai là tầm quan trọng của sự mạnh mẽ, quyết đoán.
Có điều, tất cả chúng tôi đều phải bật cười. • Phạm vi tầm nhìn của họ rất rộng. Thứ hai là tầm quan trọng của sự mạnh mẽ, quyết đoán.
Vâng, có thể như thế lắm nếu như không có Herb… Phải lập luận một cách cương quyết và sắc bén. Chúng tôi chỉ có những chiếc ghế phối cảnh với một tấm bản đồ treo trên tường.
Nhưng tôi nghĩ không hẳn như vậy. Thỉnh thoảng trong khi nói bạn có thể rời mắt khỏi người đối diện, nhưng đừng đưa mắt lên không trung một cách lơ đễnh như thể bạn chẳng màng nhìn gì cả. Tên của tôi là Larry King, rất hân hạnh được làm quen với cô!
Không thể để Jim lên chương trình được, phải bảo vệ cả hai chúng tôi. Nếu ngồi cạnh tôi trong buổi hội nghị hôm ấy, có thể bạn cũng rút ra kết luận như vậy. Và thất vọng cho chính bản thân tôi.
Giả sử bạn ở trên một hòn đảo với duy nhất một người nữa là bạn thân của bạn, anh ấy sắp qua đời vì bệnh ung thư. Vì thế phải chuẩn bị trước một chương trình càng cụ thể càng tốt. Có thể bạn thấy chán ngấy và bực bội, nhưng hãy kiềm chế sự bực bội đó lại, và chớ có nói với ai trong cuộc họp là: Tôi chưa từng nghe ai phát biểu mà ngốc nghếch đến như vậy!.
Tuy hoạt động chủ yếu trong ngành giải trí và truyền thông, nhưng Bob cũng có tài đàm phán hết sức thuyết phục. Bạn thấy đấy, tôi luôn nắm lấy mọi cơ hội để rèn luyện kỹ năng nói của mình phải không? Mục tiêu của tôi ư? Nhất định phải trở thành một phát thanh viên giỏi! Vì thế tôi thường tự nhủ phải học tập ở Ted Williams tính quyết tâm, thấy việc gì cần làm thì làm đến cùng. Còn Dick Cavett lại là một phát ngôn viên giỏi khác.