Tớ không biết và tớ cũng biết. Tôi tự hỏi tại sao họ lại cho một số con chim vào những cái lồng nhỏ trong một cái lồng to. Đó là một quyền chính đáng nếu thực sự họ có trách nhiệm.
Mấy ý tứ chợt ngân nga: Bác bạn chắc cũng đang phải tất tả và chờ đợi trong đó nhưng sự chờ đợi dằng dặc ở ngoài cổng làm bạn nóng đầu. Nhà văn tóm lấy bất cứ ý nghĩ nào đến.
Cuộc sống luôn dành cho tôi những may mắn vào lúc cần thiết. Tôi chợt nhớ câu chuyện cô gái muốn gọi đôi khỉ ra xem trong mùa giao phối bằng mấy hạt lạc. Sức khoẻ yếu thì học thêm tại chức tiếng Trung với cả phấn đấu vào Đảng vội làm gì.
Cũng chẳng biết sẽ chụp không. Và ta bị ức chế liên tục. Mẹ vòng sang bên trái tôi.
Thế rồi, cuộc sống trở nên sôi động hơn mọi ngày. Bác bảo: Bạn chị con học cùng khối với con, nó lại có con bạn thân học cùng lớp con. Có những con người mà tâm tính và tuổi tác dường như chẳng thể làm họ tốt hơn hoặc cảm thấy tốt hơn khi đối diện với sự thật, với sự ngộ nhận.
Hoặc bác sẽ chỉ đọc một chút và gập lại ngay, bác sợ, không thèm đối diện với thứ tà mà, đại nghịch bất đạo này? Cái thứ mà bạn đã cố viết một cách bình thường, chân thật và kiềm chế nhất. Vừa đỡ mệt sau căng thẳng, vừa đem lại cảm giác tự nhiên, hoà đồng. Không, cháu không bảo bác: Biết rồi khổ lắm nói mãi đâu.
Tất cả mối bận tâm của họ nằm trong vòng luẩn quẩn ấy. Lại còn những câu buồn (cười) của tiền bối: Ai nói gì thì nói nhưng phải tin vào mình. Rồi thì để đảm bảo cuộc sống hàng ngày được chén xương, sẽ đốt cháy cái mình đã tôn thờ và tôn thờ cái mình đã đốt cháy, sẽ viện mọi lí luận để bảo vệ, ca ngợi nó như đã từng khinh bỉ.
Cả hai trạng thái đều như cơ thể không phải của mình. Em sẽ bế con hôn lên trán anh mỗi lúc anh bắt đầu sáng tác. Bố bao giờ cũng thế, trong những món vật chất, bố luôn chọn phần dở nhất.
Chúng tôi thương hắn, thương gia đình hắn. Đó là lúc bạn bắt đầu trách mình thật yếu ớt, kém cỏi, không chịu nổi mấy âm thanh mà vô số con người va chạm hàng ngày. Nhưng chưa hết giờ ngủ trưa.
Hôm nay là thứ bảy, chừng nửa tháng sau cái ngày tôi khóc. Tuy thế, đôi lúc, nó ẩn giấu những lời sấm, những câu chuyện bạn viết trong nó mà tỉnh dậy hơi tiêng tiếc vì không nhớ được nhưng nhớ là chúng hay. Nên dù lười, hắn vẫn phải cố mà chăm.