Có khi cháy lan rộng, đến nỗi phải kêu lính chữa lửa tới. Nguyên do ở đâu? Ông Ken Dyke đích thân chỉ cho bạn đây: "Sau khi học những lớp giảng của ông Dale Carnegie, tôi làm cho những bức thư tôi gởi để dò tình hình, công hiệu tăng lên một cách lạ lùng. Những tìm tòi đó quan trọng về phương diện xã hội đến nỗi một số bác sĩ có tên tuổi bỏ tiền ra giúp ông.
Và ông tiếp: "Khi người ta nghĩ rằng một vấn đề rất tế nhị và khó khăn, tức là vấn đề làm cho những cuộc ái ân được hòa hợp, mà lại phần nhiều cứ để cho may rủi giải quyết, thì người ta phải lấy làm kinh dị rằng những vụ ly dị lại ít như vậy, không quá 16 phần trăm. Mà nếu bạn thắng thì. Không, ông gợi tới một tình cao thượng và tế nhị: lòng muốn che chở trẻ em.
Anh chuyên môn dạy chó và ngựa làm trò trong những rạp xiếc. Chàng thất vọng đến nỗi muốn giải nghệ đi bán xe cam nhông. Thiệt là một cha thú tội với con, âu yếm cảm động và thân mật!
Bà nói: "Ông Carnegie, tôi ước ao được ông tả cho tôi nghe những thắng cảnh bên đó". Trước hết đừng nói đến những vấn đề riêng của mình, tốn công vô ích. Khi hành động, suy tính, người ta chỉ nhớ tới nguyên do thiệt.
Chân lý đó đúng khi bạn viết tiểu thuyết cho độc giả coi. Tôi đã chứng tỏ rằng ông ấy lầm. Cháu sành và có óc thẩm mỹ.
Tôi đã được biết anh Pete Barlow. Có lần tới kỳ diễn thuyết, người ta thình lình cho tôi hay rằng tiến mướn phòng tăng lên gấp ba giá cũ. Tôi biết rằng nếu tôi nói được như thường thì tôi đã mất mối hàng đó, vì tôi có một quan niệm hoàn toàn lầm lẫn về cách mời hàng.
Nếu không được học khoa tâm lý, thì chắc tôi đã nói với ông ta rằng: "Ông không chịu trả lời thì không thể nào chúng tôi nhận tiền của ông được". Hỡi sĩ tốt, mục đích của chúng ta là Địa Trung Hải". Ngoài vinh quang đó ra, ông bà lại giàu sang, có địa vị quan trọng trong xã hội và có nhièu con.
Tôi bắt đầu khoe căn tôi ở đẹp, tôi thích ở đó lắm, tôi không tiếc lời khen. Đã bốn năm rồi, ông ta kiếm cách bán bánh cho một khách sạn nọ ở Nữu Ước. Sao chúng ta chẳng theo họ, cởi nỗi buồn phiền của ta ở sau cánh cửa rồi hãy vô nhà chúng ta?
"Ben, mày thiệt khó chịu. Vụ này do lỗi chúng tôi, một nhân viên của chúng tôi đã quấy rầy ông và làm ông giận. Gợi tình cảm cao thượng của họ" Jesses James là một tướng cướp "ăn hàng" trên các xe lửa và đánh phá các ngân hàng rồi chia tiền cho các tá điền ở chung quanh y để chuộc lại ruộng mà họ túng thiếu đã cầm cố.
Tôi xin nhiệt liệt giới thiệu nó với "hải nội chư quân tử". Mà có lẽ bây giờ tôi vẫn còn thích nữa. Lần lần, những câu đáp của người đó thành một chuỗi "có", ông dẫn người đó đến một kết luận mà nếu đưa ra ít phút trước, người đó đã cương quyết kích bác.