Đáng nói là những điều ấy tất cả chúng tôi đều biết, thế mà qua cách nói của George chẳng ai thấy nhàm chán. Tại sao thầy không kiểm tra lại sự việc? Đến nỗi có lúc chúng tôi quên rằng anh nói khó nghe như thế nào.
Rồi từ tốn rút lui cũng không khiếm nhã. Điều quan trọng là bạn đừng quá bận tâm về việc rút lui. Mục đích quan trọng nhất trong giao tiếp là người khác phải hiểu được bạn.
Đó là một cơ hội của bạn đấy! Nhưng nếu cô ấy nói: Ồ, tôi chẳng biết gì về Mike Tyson cả, sao hắn không được đấu nữa vậy?, điều này có nghĩa là bạn cần kể qua loa sự việc, nói đôi chút suy nghĩ của mình rồi nhanh chóng bắt sang một đề tài khác là vừa. Nhưng phải luôn tự hỏi rằng bạn đã làm việc tốt hay chưa, và muốn biết điều này thì hãy luôn lắng nghe góp ý của mọi người.
Họ là những con người đặc biệt và có ý tưởng cũng rất đặc biệt. Vậy tại sao chúng ta lại để phát ra những từ này? Chúng giống như cây nạng mà bạn phải dựa vào vì sợ mình đi khập khiễng. Hôm nay, trên đừng đến đây tôi đã gặp phải một chuyện rất buồn cười.
Hoặc người ta sẽ nhăn trán nhíu mày mãi trong cuộc nói chuyện. Điều này có tác dụng đáng ngạc nhiên. Hãy làm chủ những gì bạn thật sự muốn diễn đạt.
Tôi chẳng còn biết hỏi cái gì nữa. Bạn có đoán được tôi làm gì không? Tôi nói với khán giả rằng tôi quá hồi hộp, rằng tôi đã làm phát thanh viên trên radio ba năm nay, nhưng đây là lần đầu xuất hiện trên truyền hình… Và cả việc ai đó ấn tôi ngồi vào cái ghế quay này nữa. Chúng ta cũng nên học hỏi Winston Churchill.
Quan trọng là ta có cố gắng cải thiện nó hay không mà thôi. Muốn làm được điều này, không còn cách nào khác hơn là phải biết lắng nghe. Vì thế lần này tôi muốn hát với một cảm xúc mạnh mẽ hơn.
Câu chuyện sẽ được tiếp nối sống động hơn. Cuomo hoàn toàn có thể chọn một đề tài nói an toàn và nhẹ nhàng hơn. Cavett biết rằng điều này làm cho chương trình có hồn, chứ không cần phải tìm kiếm những ý tưởng xa xôi đâu khác.
Regis Philbin và Kathie Lee Gifford là những phóng viên điển hình rất thành công từ việc biết cởi mở. Khi tôi còn ở lứa tuổi đôi mươi, những người nổi tiếng thời đó là Frank Sinatra, Glenn Miller, Joe DiMaggio, hay như Franklin Roosevelt. Mitchum ngoài đời là một người như thế sao? Trên sân khấu, anh là người hùng John Wayne trừ gian diệt bạo, dũng mãnh và sắc sảo.
Thể thao là một trong những niềm đam mê lớn nhất của Nixon. Tuy nhiên bao giờ cũng vậy, bạn cần đặt câu hỏi giả định đúng lúc đúng nơi, nội dung cũng phù hợp và chừng mực. Thật đáng tiếc! Điều này chấm hết đề tài của bạn, và có thể chấm hết luôn cuộc trò chuyện.