Sexkiss

Buổi hẹn hò cực thú vị với em hot girl

  • #1
  • #2
  • #3
  • Còn quá nhiều điều để viết. Văn học là cái cần để phân tích, tổng hợp, khớp nối và suy luận sâu hơn về các sự việc. Ông anh bảo: Chưa dùng loại này bao giờ.

    Vừa tức giận vừa thương xót vừa không hiểu tại sao. Mẹ bảo: Bây giờ con như nhảy qua một bức tường, chỉ cần bếch đít một chút là vượt được. Có nó thì đau nhưng không có nó thì bạn lại trở thành vô cảm thật rồi.

    Mặc dù bạn biết ngủ nhiều cũng chẳng bổ béo gì cho sức khỏe. Nó trơ trẽn và thản nhiên đến độ bạn muốn xông vào đánh nhau với nó, muốn biến thành một thứ âm thanh man rợ hơn để đè bẹp nó. Nhưng chúng cũng hay đủ để bạn muốn kể lại.

    Khi ấy, nếu quả họ thấy tôi bất hiếu, tôi lừa dối thì tôi càng mong họ đuổi tôi ra khỏi nhà để đỡ phải nhìn mặt nhau. Cháu bảo: Để cho đẹp ạ. Nhưng cũng như ta, không thỏa mãn lắm.

    Hay lại phải để tôi tiếp tục mất ngủ mà sáng tạo ra nó? (Và sau này, có lẽ còn bị nó ám ảnh vào một trong những bài thơ đầu tiền về một đứa trẻ khác). Lại có một thằng anh học hành lông bông, dang dở, viết lách lăng nhăng, giao tiếp xã hội thì thường im lìm, anh em với nhau thì lúc đùa lúc thật, nhả nhớn lung tung.

    Lắng nghe sự biến chuyển của trạng thái. Bạn chui vào nhà vệ sinh nằm sâu hơn, bạn đóng cửa lại, nó nhảy tót lên tầng hai, xuyên qua tường, gỗ, qua vải rèm đuổi đến nơi và ngó bạn tè với cái cười hả hê xen giễu cợt. Họ muốn sống một đời sống bình thường và muốn bạn cũng sống thế.

    Thái độ đó làm cho cảm quan phong phú thêm và đời sống gay gắt quá mức dịu đi. Các chú các bác lái xe như bị nó bỏ bùa, không biết xấu hổ là gì, cứ nhấn lên nó làm một tràng dài quát nạt phố phường. Rồi bạn nghe tiếng còi xe ngoài đường vọng vào.

    Bác gái hỏi: Đau à con? Hơi thôi ạ. Sợ vì cảm giác có thể đánh mất rất dễ dàng. Cũng như một thứ cảm giác quen thuộc, tôi sợ sự thất vọng, ghê sợ của mình vì họ lúc họ thất vọng, ghê sợ vì tôi thay vì đáng nhẽ phải tự hào.

    Đành tự mỉm cười an ủi là có cơ hội tập nhớ lại đoạn phân tích mới tự thấy kha khá. Và cũng từ đấy, anh ý thức được mình phải trân trọng và có trách nhiệm hơn với ngòi bút của mình. Dùng hay không dùng thì có sao.

    Có bệnh nhân nhìn bà già, mặt buồn rười rượi như bị gợi những ký ức về miền quê. Họ bảo có năng khiếu đấy, chỉ thế thôi. Nhưng tớ hay cậu có thể vừa hiện sinh vừa yên tâm bởi chúng ta chỉ đơn thuần mạo danh nó để đỡ dằn vặt vì thói ích kỷ của mình.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap