Cho nên họ bất đắc dĩ phải vâng lời, càu nhàu, oán hờn. Bất kỳ trong nghề nghiệp nào, trong giai cấp nào, người ta cũng thấy lỗi lầm quan trọng đó. Lời lẽ hoặc khinh bỉ, hoặc nghiêm khắc.
Và bây giờ, tôi xin kể ba thí dụ mà sự áp dụng những phương pháp trên kia đã mang lại những kết quả rất khả quan. Con Rex không chịu đeo đai mõm. Chẳng thà nhường lối cho một con chó còn hơn là tranh nhau với nó để nó cắn cho.
Nhưng dù lý lẽ của ông diễn ra mạnh mẽ tới đâu, ông cũng không quên nói thêm những lời lịch sự êm dịu này: "Quyền định đoạt về ngài Bồi thẩm", "Thưa các ngài, điều này có lẽ đáng cho ta suy nghĩ. Thường thường bà chạy lại nhà một bà chị để phàn nàn về chồng, trút hết tâm sự, khóc la, đe dọa. Một phần lớn, nhờ có thuật đó mà tôi thành công".
con ngủ, má đỏ kề trên tay, tóc mây dính trên trán. Ông thú rằng hồi thiếu thời, ông đã mắc những tội lỗi không thể tưởng tượng được, cả tội giết người nữa và để chuộc tội, ông nhất định theo đúng giáo lý Cơ Đốc. Kết quả cuộc tranh luận lạ lùng đó, là hãng xe ký giao kèo với hãng của tôi và xin cho bạn hay rằng, giao kèo ký kết mua tới một triệu thước da, đáng giá 1.
Mới hôm qua, con còn nằm trong tay mẹ, ngả đầu trên vai mẹ con. Tôi không cần phải thưa với ông rằng ông không chịu trách nhiệm gì về những lời chỉ bảo của ông hết. Không thể có lời nào nhân từ hơn để xét bà nữa.
Bà ta hỏi tôi, có vẻ ngờ vực: - Nếu vậy, ông đã có trứng rồi, sao còn hỏi mua? - Vì gà của tôi là gà ta, đẻ trứng trắng. Mỗi lần sắp ra sân khấu, ông tự nói: "Ta mang ơn những người tới đây coi ta diễn trò. Nhưng, bỗng nhiên, ông ta mỉm cười.
Lương tri của tôi bảo tôi rằng trước cũng vậy mà sau này cũng còn như vậy, tôi suốt đời sẽ chỉ là một "thằng" khiêu vũ dở thôi. Mà họ lại còn ghét công ty của ta nữa. Nếu tên hơi lạ, ông bảo người ta đánh vần cho ông nhớ.
Lần đầu tiên trong đời tôi, tôi tự buộc tội tôi - mà thú vị chứ! Tôi tiếp: - Đáng lẽ tôi phải có ý tứ một chút. Rồi tôi lại giới thiệu với ông ấy vài nhà bán len khác vì ông ấy không muốn mua giúp tôi nữa". Đây là nguyên văn bức thư một kế toán viên gởi cho tôi: "Đuổi người làm công, không phải là một cái thú.
Nhưng ông Mahomey không nói ra như vậy, sợ mất lòng, mà lại thăm ông S. Tôi biến thành một người mới, sung sướng, có lòng từ thiện và được mọi người thương. Nhưng có tới một triệu người ấn Độ, khinh bạn tới nỗi không chịu mó tới thức ăn mà bóng nhơ nhớp của bạn đã phớt qua; vì sợ lây cái nhơ nhớp qua họ.
Tại đó, có kê một cái xe hơi hiệu Packard, gần như mới nguyên. Hơn nữa, trước công chúng, ông còn tuyên bố cho mọi người biết chính Tổng thống đã có sáng kiến mới mẻ ấy. Detmer, nhà sáng tạo xưởng dệt Detmer lớn nhất thế giới.