Một đôi vợ chồng trẻ đang ngồi trong nhà hàng và người bồi bàn đang đợi họ gọi món. “Cháu nghĩ rằng bác của cháu có uy tín”, một em nói, “bây giờ bác ấy đang phải nằm viện trong hai tuần. Sharon làm việc cùng bạn, văn phòng của cô ấy ở tầng 4 còn văn phòng của bạn ở tầng 2.
Bạn hãy cố gắng nhận dạng những người sau trong các bức tranh chỉ dựa trên các đặc điểm bề ngoài điển hình. Đằng sau nét mặt ngạc nhiên tôi còn hiểu những người tham gia đang nghĩ gì: “Chắc anh ta hơi điên rồ… đây là một thiên tài… Ai mà có thể thực hiện được trò như vậy chứ…” Bước tiếp theo là chuyển sự kết hợp các âm thanh tạo ra tên thành thứ gì đó có nghĩa dễ nhớ.
Lần này chúng ta đánh dấu KHẨN CẤP. Sau khi hoàn thành, hãy tiếp tuc với những lĩnh vực khác. Anh ấy vừa đi công tác về và đi quên mua cho cô ấy chiếc máy fax như đã hứa.
Khả năng ghi nhớ của tôi thay đổi trong suốt ngày và cả tuần. Tiêu đề sẽ cho bạn biết nội dung. Các nghiên cứu còn cho thấy, nếu yêu cầu một nhân chứng xây dựng lại khuôn mặt một người đối diện với anh ta, thì mức độ chính xác chỉ đạt 18%.
Một lần, tôi được yêu cầu đến nhà một phụ nữ đã có tuổi, cô đơn – người muốn thuê tôi. Khi tờ đề thi được phát tới tay chúng ta. Cạnh cửa là một lọ hoa lớn.
Sự thật đang dần dần được phơi bày. Có điều gì đáng ngạc nhiên ở đây sao?” Bạn được 2 điểm cho mỗi câu trả lời đúng.
Cháu không thể nhớ được loại dầu gội mà cô ấy dùng. “Có quá nhiều thứ trong đầu tôi khiến tôi quên bénG mất nó”, (tương tự câu “Não tôi rất nhỏ. v… Chúng ta có rất nhiều sự lựa chọn về thời gian, phương thức và địa điểm học.
(“Điều gì xảy ra với chú chó? Nó muốn một khu vườn tràn ngập hoa, nơi có thể chơi đùa. Cách tốt nhất là làm cho nó trở thành thói quen của chúng ta. Có một câu chuyện kể về một tên trộm đột nhập vào nhà của đại văn hào Pháp Honoré de Balzac.
Trao đổi danh thiếp, học cách nhớ tên với mục đích ghi nhớ nó và nhắc lại nó bằng lời nói 0100 chính là 01 – soda (nước soda), 00 – sauce (nước sốt). Trí nhớ của con người vẫn vậy.
vào cuối năm lớp 9, một trong những giáo viên của tôi đã bắt tôi phải đến cái nơi mà tôi biến mất trong suốt một năm qua. Ngồi lại một quán cà phê, gọi một ly Pina Colada và thỉnh thoảng ngước lên từ cuốn sách để ngắm nhìn hoàng hôn đó… Và thói quen “thanh minh” cho việc ghi chép tất cả những điều giảng viên nói trên lớp rằng hàng triệu sinh viên trên toàn thế giới này cũng làm như vậy mỗi ngày – là một sai lầm.