Sexkiss

Anh người yêu ăn trộm đồ, cô gái cho người khác đụ để bảo vệ người yêu

  • #1
  • #2
  • #3
  • Việc nhớ được giấc mơ là một sự tiến bộ về lí trí và trí nhớ. Trái tim tôi nó chả sai bao giờ. Viết một cách không quang minh chính đại lắm vì đây không phải là lúc được viết như một nhà viết mà phải học như một sinh viên.

    Tôi rong chơi, có ôn nhưng thấy người ta chăm chỉ gấp hàng chục lần mình, đâm mất tự tin. Tôi biết cô bạn ấy có vẻ thích tôi. Mấy tay lái xe ầm ầm ngoài đường cũng đâu có ngủ.

    Mấy ai thèm nhìn mặt nhau bao giờ. Để nấu cơm cho anh ăn. Cái gì cũng trôi tuồn tuột.

    Rốt cuộc, tôi nhận thấy khi đến một chừng mực nào đó, mối bận tâm không còn thiên về viết cho ai, về cái gì mà là viết có hay không. Và bạn chọn cách im lặng nhấm nháp. Tôi có thể chấp nhận ngay án tử hình mà không cần tranh cãi, bào chữa.

    Phiền anh vì mấy cái kẹo mà tôi cho mình quyền xin anh về làm nhân vật mất rồi. Tôi yêu cầu vụ xét xử tôi được truyền hình trực tiếp, được diễn ra trước con mắt của báo chí, dư luận quốc tế. Chỉ có tiếng còi xe ngoài đường dội vào, và nước mắt nước mũi chảy.

    Cậu em bảo bị ho, đi xông hơi vậy. Tại sao lúc nào bạn cũng có thể chết mà không ai biết nhỉ. Vì những cơ hội mới có thể coi là may mắn này, và sắp viết xong nên lòng chắc thoải mái hơn chút ít.

    Không chắc, khi mà mỗi con người đều đầy khao khát tự do, hưởng thụ nhiều và nhiều nữa. Như đôi lần nó chợt thốt ra lúc bực bội. Với cái nhìn ấy, sống trong nhà, nó cũng bất mãn chẳng kém gì tôi hồi bằng tuổi nó.

    Mà không hay và cũng chẳng để giải trí thì viết làm gì. Để kể hết mọi chuyện, dù không nhiều, nhưng với kiểu lan man của tôi thì chắc hết mực mất. Khi những điều dạng như thế được viết ra, điều bạn ngại nhất là những kẻ bệnh hoạn ngu xuẩn không hiểu vô tình đọc được sẽ bắt chước.

    chờ chuông reo nơi lớp ôn thi đại học chật chội phải ngồi xổm chép những áng văn trong hai giờ đồng hồ đến hết giờ thứ nhất thì mông bắt đầu tê dại và cứ phải ngồi cắn răng ghi chép và khắc khoải đến hết giờ còn lại cứ như thế hàng tháng trời và chẳng ai biết từ khi ấy mông tôi bắt đầu dị ứng với giảng đường kể cả với đệm xe máy Tôi vừa tước vừa như vô cảm vừa nhủ lòng: Đờ mẹ mày (nguyên văn là Đờ mẹ mày). Tôi cũng chả để ý những cái tiếp theo anh ta có vứt vỏ xuống đất không.

    Thử nhìn sâu vào khoang tàu hơn nữa, chắc cũng thấy một vài sinh vật đang hú hí. Chắc em buồn vì vừa nãy, có thằng tạt xe ngang đầu, anh buột miệng chửi thề. Giai điệu ấy ngân lên thường xuyên trong lúc tôi và thằng em ngồi xem hai trận bán kết Thái Lan-Mianma, Việt Nam-Malaysia.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap