Sexkiss

Bú lồn nhỏ em gái mới lớn cực sướng

  • #1
  • #2
  • #3
  • Ừ nhỉ, sao bạn lại làm thế nhỉ? Bạn thu thập đủ thông tin để viết rồi chăng? Bạn biết điệp khúc đến đây là lặp lại chăng? Hay bạn bỗng quên sự hiện diện của tất cả xung quanh? Bác lại theo xuống: Thức ăn bác để trong chảo, nồi cơm phải cắm lại cho nóng. Hóa ra chờ chừng một tiếng trong bóng tối, lại ngủ tiếp được. Bạn đã bao giờ là một người yếu ớt về thể chất mà lại đủ thông minh để điều khiển một con chó ngao chưa? Bạn biết cách giật dây nó và khiến nó nghe lời mình.

    Bạn không muốn rũ bỏ hoàn toàn để làm mới toàn bộ. Và hy vọng tiếp tục gọi thế sau khi tôi bảo chả thấy thú vị gì cả không vì nó ghê tởm mà vì nó tầm thường và nhạt nhẽo. Tôi nép sát vào vỉa hè và chẳng làm cản trở, vướng víu ai.

    Nó mở cửa sổ, thò tay ra ngoài và không hiểu bằng cách nào lấy một xập giấy vào. Tôi không định đánh giá con người qua hành động ấy. Mọi người có thể nghĩ tôi bị tai nạn hoặc làm gì dại dột.

    Xung quanh thì luôn văng vẳng những góp ý: Mong muốn làm tốt cho xã hội là chính đáng nhưng trước tiên lo xong thân mình được thì hẵng nói cao xa. Cái nơi mà mấy tháng trước mẹ đã rủ nhưng tôi không đi. Khi trí óc đầy nhóc ý nghĩ, bạn sẽ thấy máy đọc suy nghĩ hay máy phát hiện nói dối chỉ là một trò hề.

    Phải ăn để bác không hỏi: Sao thế? Và còn để lấy sức viết. Có thể tớ không giết cậu nhưng cậu cứ ngoi lên là tớ đập như chơi trò đập cá sấu. Một lí do rất ngại nói ra vì sợ bị coi là đạo đức giả: Sợ hưởng nhiều hơn người khác.

    Tập về thấy tốn nhưng cũng đáng. Trong đó đầy những cuộc chiến, những rào cản, những biên giới; đầy những thiên thần và ác quỷ. Nhằm sớm tạo ra những con người ưu tú hơn.

    Nhưng tôi không thấy hơi ấm trong trái tim các chú. Nhưng mà này không được bi quan. Tôi tụt quần và buộc khăn tắm vào.

    Hơi lạ (với tôi) là khi cháy hết, những con chữ còn đọng trên nền tro xám chì tự dưng nhỏ đi. chờ được về nhà lấy giấy bút trốn vào một khoảng không ai quấy rầy Những ý nghĩ va đập đập phá trong đầu đòi được chui ra.

    Vừa làm xong bài thơ đã quên ngay nên lúc nào cũng thấy đầu óc mình chẳng có cái quái gì. Mẹ chị cũng đã từng như vậy. Mẹ là người đầu tiên đem đến những cung bậc xúc cảm hay, dở.

    Lúc tôi lấy phong kẹo ra đưa cho thằng em bóc, cười thầm vì mình chả bao giờ tiếc cái kẹo nhưng mời người ta thì có vấn đề gì không. Nhưng bởi vì không biết giống thế nào. Hoặc biết nhưng không rõ.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap