Thấy bóng mẹ về, Cu Tèo và bé Tí chạy ùa ra, - “A, mẹ về!” - tiếng reo mừng của hai đứa trẻ hòa cùng tiếng pháo hoa nổ bên sông báo hiệu một năm mới đã đến. Đang buâng khuâng từng bước chân nặng nề xuống phía cổng ra, bỗng Chíp trượt chân ngã. không có trái tim mềm thì không có bờ vai rộng, không có dại khờ ngốc thì nào đâu có vụn dại thương.
Hôm nay tự nhiên có hứng dậy sớm, ngồi viết nhật ký. Chạy tới chạy lui cả ngày đếm tận đêm, ngủ thiếp đi Đột nhiên tôi thấy lòng ngực thắt lại, quá đa cảm chăng, chẳng hiểu, nhưng trong đầu tôi thoáng nghĩ mình sẽ trả tiền cho bà cụ đáng thương này.
Sẽ chẳng có gì đặc biết nếu không chú ý cách bà ăn, không kém gì tôi lúc này, mà không, hơn ấy chứ, cụ đưa tô lên miệng húp lấy húp để cho đến những giọt nước cuối cùng còn động trên tô, tôi có cảm giác như đã lâu lắm rồi cụ chưa được ăn một bữa ăn "thịnh soạn" như vậy. - Hết chỗ nói, tối ngày lo gửi rượu Tây về cho ông uống thôi là nó đủ sạc nghiệp rồi! Chai Demi hôm bữa uống hết chưa mà gửi hoài vậy? Để xem trưa thế nào. Thật ra cũng chẳng có gì khác biệt gì cho lắm, họ cũng đều là những con người có ước mơ, hoài bão, đều trải qua những thất bại, bị chỉ trích hoặc ngã quỵ.
- Lại cãi nữa à, gì mà hoài vậy, mỗi người nhịn nhau một chút cho êm nhà êm cửa chứ gì đâu mà. Nếu bạn thất bại, chỉ đơn giản vì bạn chưa thành công, điều quan trọng là quyết tâm và sự kiên nhẫn của bạn. Bỏ ngoài tai sự nhốn nháo của lớp học, chỉ có Chíp là vẫn ngồi lặng đó.
Sự sáng tạo đòi hỏi có luyện tập. Tuy cùng là con gái nhưng tính cách của chúng tôi hoài toàn trái ngược nhau. Tôi rất muốn thể hiện mình trong công việc thiết kế và báo chí gồm: thiết kế logo, stationary, poster, print ad; gia công các sản phẩm 2D; quảng cáo, xây dựng hình tượng công ty.
Một chuyện tình tuổi teen cũng như bao chuyện tình khác, anh và cô yêu nhau từ thuở còn ngồi ở ghế nhà trường. Nếu bạn bỏ viên đá đó trong túi, ta gọi đó là. Thế rồi ông Gió cuốn Cục Ghét theo mình đi về phía khu rừng.
6h30 sáng, tôi cuốn cuồn làm vệ sinh cá nhân cấp tốc nhất có thể rồi vội vã mặc bộ áo dài mới tinh mà tôi đã xếp sẵn từ tối. đôi lúc bạn bắt gặp một gã rất lạ đang cầm cái giỏ rất quen để rồi từ chiếc miệng rất quen phát ra những âm thanh rất lạ. Nhà tôi có hai chị em, tôi là út, còn chị tôi lớn hơn tôi hai tuổi.
Lẹt xẹt… Lẹt xẹt… Vẫn tiếng chổi quen thuộc của chị Lụa - công nhân của đội vệ sinh thành phố, chỉ khác một điều đêm nay là đêm giao thừa. Cùng đánh thức chính mình nhé! ^_^ – Đoạn, ông mở phong thư ra .
Lúc nhỏ tôi nhớ có lần vì giành nhau một miếng bánh mà chúng tôi đã đánh nhau, lần đó ba mẹ không có ở nhà, vì nhỏ hơn nên dù "nổ lực" hết mình tôi vẫn phải chịu phần thua. Sự sáng tạo đòi hỏi có luyện tập. Ông luôn tìm kiếm sự hoàn hảo trong kiến thức nhưng không bao giờ có thể đạt được, mặc dù ông đã làm việc và nghiên cứu cật lực cho đến những giây phút cuối cùng của đời mình.
Cuộc sống Chíp trở nên rất khép kín, Chíp rất ít bạn vì cô không thấy một ai trong số đó có thể khiến cô thoải mái kết giao và nói chuyện. Lúc này Chíp mới để ý kĩ khuôn mặt của vị ni cô tốt bụng. Anh hơn cô một cấp học, mỗi buổi sáng anh đều đặn qua nhà chở cô đến trường cô rồi vòng lại trường của mình, mặc dù không thuận đường cho lắm nhưng anh vẫn thấy rất vui vì có cảm giác luôn được bảo bọc cho cô, có lẽ đứa con trai nào cũng đều thích như thế – có thể nói như vậy, cho đến một ngày cô giành được một suất học bổng toàn phần của đại học CamBridge, Anh Quốc.