Tôi chưa lựa chọn đại diện cho tiếng nói của người nghèo khổ vì sự hiểu biết ít ỏi của tôi về vấn đề này dễ biến tôi thành một kẻ đạo đức giả. Nhiều khi đã chán tên sêri NGOÁY MŨI nhưng ngại đặt tên khác. Tôi không để ý lắm đến chuyện lên xuống.
Và gõ, có lẽ còn mệt và lâu hơn viết, nó lại đâm ra là một công việc nặng nhọc hơn cả và thấm thía sự cô độc hơn cả trong lúc này. Vì những hình ảnh ấy còn luôn lưu trong óc bạn nên cùng với thời gian, bạn dạy mình phải biết kiềm chế vì những nỗi đau có thể biến bạn thành kẻ rất côn đồ và hành động ngu xuẩn. Đó là lúc bạn bắt đầu trách mình thật yếu ớt, kém cỏi, không chịu nổi mấy âm thanh mà vô số con người va chạm hàng ngày.
Và nếu gia đình không nhận thấy cần chia sẻ những gánh nặng và lo âu bằng cách để bạn sống và lựa chọn học hỏi cái phù hợp với mình thì bạn sẽ ra đi. Còn nữa, chị út có cô bạn thân đôi lúc đến nhà. Lúc này, đừng coi tôi là nhà văn.
Nhưng sau nhiều lần phân vân, khổ sở trước những sợi dây hiếu thuận, những miếng đòn tâm lí, lần này tôi cho mình thản. Đang định đứng lên đi ăn. Thế là vô số bịch nylông nước được ném xuống tầng dưới.
Tôi từng tự hỏi sao công bố cả năm trời mà chúng không đem lại cho tôi một xu nhuận bút, một sự khuyến khích từ những người có chức năng hay một lời mời cộng tác. Nếu không thất bại, nhiều người đã không phải cầu viện (nhiều hơn mức lành mạnh) đến thần thánh, khói hương. Các cô gái câm thường nói rất nhiều bằng trí tưởng tượng của người khác.
Nếu ai là tất cả mà chẳng là gì cả thì tức là người đó (hoặc gì gì đó) đang chơi. Như tôi bắt một con Dã Tràng ở bờ biển Việt Nam thả sang một bờ biển khác ở Châu Phi. Bạn muốn dấn thân, muốn vắt kiệt mình bằng cách phun trào không nguôi nghỉ những luồng ý nghĩ (qua các truyện khác hơn là dạng viết khá cụ thể này).
Nhưng không phải lúc nào cũng mang theo giấy bút. Thế thì nên trở thành một chú chó ngao nữa của tôi. Chào chị, em cảm ơn, đi ra.
Nhưng bạn không có nhiều cơ hội tự do như thế. Có thể tạm gọi là giấc mơ đa tầng. Hơi lo cho bác vì ca này khá nặng.
Chưa có gì để không thích. Cậu ấy là người tốt. Một con người có thể coi là cư dân cơ bản trong xã hội lí tưởng.
Vào nằm chôn mình trong suy nghĩ. Đến chỗ học không phải để học. Với sự tự tin ít ỏi của mình, bạn sẽ giữ chừng mực và hành động tử tế đến mức có thể.