Dĩ nhiên là Tom không thiếu xe hơi nhưng chỉ muốn phản kháng ông bố gia trưởng và kếch xù của mình mà thôi. Thậm chí ngày nay, khi công ty của bạn sắm một phòng karaoke để mọi người hát giải trí thì Watson đã coi trọng những chuyện như vậy từ xưa. Đến lượt ông thì bị huýt sáo.
Họ coi việc chuyển IBM sang lĩnh vực dịch vụ cũng giống như điều sỉ nhục Deep Blue siêu máy tính biểu tượng đỉnh cao của bộ não nhân tạo của loài người. Có thể Watson tự nhắc mình hãy suy nghĩ và suy nghĩ về những việc mình làm. Đó là mô hình trường đào tạo của công ty, hồ bơi và sân tennis cho nhân viên, những bữa ăn nóng.
Ví dụ như Henry Ford của Ford Motor, Thomas Watson của IBM hoặc là Ray Kroc của McDonald, họ là những biểu tượng vĩ đại và giá trị huyền thoại trong văn hóa tập đoàn của họ. Nửa cuối thế kỷ XX, nếu không có chiến tranh và chống chiến tranh, có lẽ cảm hứng lớn nhất của con người là máy tính. Thông điệp của ông rất rõ: IBM có thể giảm lợi nhuận nhưng không một nhân viên nào bị bỏ rơi.
Watson, bằng cách phủ đầy quan niệm sống của mình lên trên cách thức điều hành một doanh nghiệp, đã để lại những bài học về nghệ thuật ứng xử, nghệ thuật lãnh đạo và bí quyết thành công. Watson tỉnh giấc mộng Hitle đã hứa không chiến tranh. Đôi mắt của ông cũng giống bà khi nằm sát vào sóng mũi được xem như là người giàu tình cảm.
Thế giới yên bình và huy hoàng đó, như ông từng mơ ước và làm được, đã tồn tại đến cả khi Watson qua đời gần 40 năm sau khi ông qua đời, Homestead mới tạm dừng hoạt động, tức những năm 1990 khi IBM rơi vào suy thoái. Tinh thần mạo hiểm của Watson đã được ghi chép ít nhất ba lần mạo hiểm trong đời quản trị của ông. Và chính ông làm nên một IBM còn khổng lồ hơn cả cha mình, xét về quy mô.
Điều quan trọng là Gerstner đã giữ tinh thần của Watson. Các nhà máy của các nhà công nghiệp như Gen- eral Electric, General Motors, DuPont. Sự chia sẻ một sự kiện cay đắng như vậy của một cô gái con nhà danh gia vọng tộc là một nguồn an ủi lớn đối với Watson.
Vào mùa đông năm 1914, Watson gõ cửa văn phòng của nhà tư bản danh tiếng Flint, để tìm một công việc. Những chiếc đồng hồ và dáng đứng của Watson như tạo nên một bức phông tổng thể về thời gian. Bộ sách này cũng là một câu chuyện, một phác thảo cho bức tranh toàn cảnh sinh động và đầy màu sắc về doanh nhân thế giới - những doanh nhân làm thay đổi thế giới, và về một thế hệ doanh nhân tiền bối của Việt Nam cách đây gần một trăm năm lịch sử - một thế hệ doanh nhân mà đến ngày nay chúng ta vẫn có thể tự hào.
Tom, rồi Gerstner có mặt trong cuốn sách này như là những thước đo về Watson. Dù thế nào, giai thoại hay sự thật, câu chuyện đó cũng chứng tỏ sức hút của hình tượng Watson trong nghệ thuật lãnh đạo hay lớn hơn nữa là nghệ thuật sống. Watson bước lên bục và nâng ly chúc mừng như không có gì xảy ra.
Văn hóa của tập đoàn hùng mạnh IBM là chiếc bóng đổ dài của Thomas Watson Sr. Kết quả logic là càng có nhiều đơn hàng, số nợ sẽ càng lớn lên. Ông rất ghét những cái đầu thụ động.
Tom duy nhất hơn cha mình là đã thành công hơn cha mình nhiều lần. Thomas Watson đi một nước cờ đảo lộn lẽ thông thường: Tìm kiếm việc làm cho nhân viên thay vì sa thải họ, như các nhà công nghiệp đã làm sau chiến tranh. Bởi lẽ, ở đây không có con người chung chung mà là những kỹ sư những người đã thích thú chọn công việc làm nghề nghiệp thì sự hiểu biết chuyên môn sẽ nuôi dưỡng niềm đam mê.