Andrew có hai ông bà nội và hai ông bà ngoại, anh rất thương kính ông bà và luôn gần gũi trò chuyện với họ từ thuở nhỏ. Chính vì vậy mà anh được mời lên chương trình rất nhiều lần. Tôi không hề quan tâm đến chuyện tiền bạc.
Đó là một câu chuyện khác… Được nói chuyện với một con người từng trải và có kiến thức rộng như Harry Truman thật thích thú! Tại sao bạn không tập hỏi một cách văn vẻ và sâu sắc hơn? Cuộc trò chuyện của bạn có thể sẽ thú vị hơn nhiều đấy.
Ngôn ngữ của đôi mắt quan trọng. Ông hãy giúp tôi biết sai lầm cốt yếu của tôi là gì không? Cậu bé đã hoàn tất cuộc mua bán bằng một câu hỏi chắc như đinh đóng cột: Ông muốn đặt những quyển sách này ở đâu, thưa ông? Sau đó thì Jack bán được thêm nhiều cuốn nữa, một thành công ngoài sự mong đợi.
Tâm lý mà, ai lại không thích nói (thậm chí nói say sưa) về những điều mà mình quan tâm đến. Câu nói này đáng nhớ đây! Nhất là khi bạn đang nói chuyện với các đồng nghiệp, hay là người dẫn chương trình như tôi. Nhưng đêm nay tôi sẽ trình bày theo một phong cách khác.
Nếu bạn đang ở một buổi tiệc thì đừng đưa mắt láo liên ra xung quanh như đang muốn tìm một ai đó quan trọng hơn để nói chuyện thay vì người ngồi cạnh bạn. Đừng bao giờ quá phụ thuộc vào tờ giấy đến mức không ngoái nhìn khán giả. Trong một cuộc trò chuyện nào cũng vậy, nếu bạn lắng nghe người khác nói thì họ cũng sẽ lắng nghe bạn.
Ngày trước nói dân phương Đông da vàng, ngày nay phải là người châu Á (Asian). Một dòng ký ức về người cha thân yêu như dòng thác trào về. Những bộ óc khôi hài sẽ đem đến những tiếng cười.
Điều này đã làm cho họ không những hoàn toàn thành công trong giao tế mà còn thành công trong nghề nghiệp. Có điều nếu Bill là người nói chuyện vô vị và nhàm chán, thì Stacey chắc sẽ khó tha thứ cho bạn! Bởi vậy tốt nhất là nên tự mình xử lý tình huống tế nhị này. Tôi đã từng thấy điều này ở những người có nghề nghiệp rất khác biệt nhau.
Bạn thấy đấy, tôi luôn nắm lấy mọi cơ hội để rèn luyện kỹ năng nói của mình phải không? Mục tiêu của tôi ư? Nhất định phải trở thành một phát thanh viên giỏi! Vì thế tôi thường tự nhủ phải học tập ở Ted Williams tính quyết tâm, thấy việc gì cần làm thì làm đến cùng. Frank là người luôn quan tâm tới mọi thứ và nếu may mắn được nói chuyện với anh về lĩnh vực âm nhạc thì bạn sẽ bị cuốn hút ngay lập tức. Ở Hope, nỗi ám ảnh không là một chủ đề cụ thể mà là phong cách cụ thể - trả lời mọi câu hỏi hết sức gượng gạo.
Rồi những câu chuyện thời niên thiếu đầy sóng gió của cha lúc còn ở Nag… Bao giờ cuộc trò chuyện của hai cha con tôi cũng kết thúc bằng câu hỏi: Larry, hôm nay con học hành thế nào? Nhưng có những đề tài bạn nên tránh đi. Sinatra đã đưa ra một cái nhìn mới về một nội dung cũ.
Con trai tôi là lính hải quân đã hy sinh ngoài chiến trận khi mới 19 tuổi. Cả Regis và Kathie Lee đều hoàn toàn biết rằng việc này không có gì sai cả. Bạn sẽ tiến xa hơn nếu để người ta hiểu bạn nhiều hơn.