Sexkiss

Con trai vắng nhà bố già lôi con dâu ra địt giải trí

  • #1
  • #2
  • #3
  • Đó là thời gian mà tôi muốn làm một cái gì đó nhưng không biết mình phải làm gì. Nhưng những vết thương lòng cứ thế mà nhiều và sâu hơn. Bên phải là bụi cây, bụi cây, rồi đến bể bơi.

    Ở đây, họ cho mình quyền gào thét, nguyền rủa, phán xét. Có thể thanh minh rằng mình không chạy thì kẻ khác cũng chạy? Không đúng. Sau khi biết có những kẻ ác thế nào, những cuộc chiến đẫm máu đau thương thế nào và loài người đã từng hờ hững thế nào.

    Nàng thấy lạ lùng và cười với cô bạn bên cạnh: Bạn này lạ lắm. Người giàu làm khổ người nghèo, người nghèo cũng làm khổ người giàu. Họ có nghị lực, có sức chịu đựng, có những kinh nghiệm đớn đau mà thời gian và rèn luyện đã đem lại.

    Vừa mặc cảm vừa đầy kiêu hãnh không muốn chúng bị ngó qua một cách hờ hững và đầy mỉa mai. Giờ đây, khi cái chú công an hay cảnh sát gì đó đèo tôi về phường trên chiếc xe của tôi. Rất rối rắm và hoang mang.

    Một tấm gương mà khi soi vào người ta sẽ không ngừng hoài nghi chính mình. Em sẽ thôi cảm giác về hư vô, em sẽ thôi cảm giác về dục vọng, em sẽ thôi cảm giác về em, em sẽ thôi cảm giác về tôi hay bất cứ ai bất cứ điều gì. Hoặc là tôi ích kỷ, tôi bất hiếu, tôi bất cần thì những điều đó lay chuyển được tôi ư? Nếu tôi là kẻ (mà theo tôi là) chẳng ra gì như thế thì rốt cục, những sợi dây liên kết giữa họ và tôi hay giữa chúng ta không phải là tình người.

    Tôi sẽ còn góp thêm một vài gọng kiềm kẹp cho anh chết. An ủi nhau một chút: Thua thế này công an, cảnh sát đỡ khổ. Tuổi phát dục đâm không bình thường…

    Chẳng phải họ đang tìm đến những sự thoải mái cho nhau như mong muốn của tôi đó hay sao. Đánh hay không đánh? Nghĩ mãi không ra. chờ cô giáo dạy thêm tiếng Anh trong những buổi trưa cánh đồng ngập nắng đầy châu chấu cào cào và những mương nước ăm ắp cá

    Mẹ tôi nói chuyện với một người phụ nữ về thủ tục tiếp nhận tôi. Ngoài nước thì: Tôi không có chức năng với nội bộ của các anh. Hay không được thấy hết những giá trị họ luôn có.

    Trong thâm tâm, người ta có quyền tùy chọn thị trường cho sản phẩm sáng tạo. Nhưng tôi sẽ không kết luận điều đó bằng cảm tính hay lí tính. Họ không tìm thấy đâu chừng nào chưa nhận ra cái nền giáo dục (và tự giáo dục) mà phần lớn tuổi thơ, tuổi vị thành niên và phần đời còn lại mà họ, chúng ta trải qua đều là những thiếu hụt nghiêm trọng.

    Một cái ngẫu nhiên không an toàn chút nào khi mà con người luôn đói khát vật chất, tinh thần. Chẳng mấy chốc mà bốc hơi tan biến vào trời đất trong cái dào dạt ấy. Em bảo thế thì con phải gọi điện về.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap