Vì thế, Jack quyết định giúp mẹ bằng cách thử đi buôn một chuyến. Phải kiên quyết và dứt khoát. Như vẫn thường khuyên các bạn rằng những gì mà ta mập mờ thì ta không nên nói, bởi vậy, tôi không nói cái gì liên quan đến thương thuyền cả.
Ý của tôi không phải là bạn phải làm một diễn văn hoàn chỉnh trong đầu trước khi bước lên bục micro. Và bất cứ nhà hùng biện nào có mặt trong buổi trưa hôm ấy đều có thể học hỏi ở ông hai điều: Sau đó Everett đã viết một lá thư cho Lincoln: Tôi phải thừa nhận bài nói dài hai tiếng đồng hồ của tôi không tác động nhiều đến công chúng bằng những gì anh nói trong hai phút!.
Nghị sĩ Kefauver đã hỏi Stengel có ủng hộ dự luật Quyền miễn tuân theo luật chống độc quyền dành cho liên đoàn bóng chày hay không. Sau khi cha tôi mất, mẹ tôi phải bươn chải ngoài xã hội lo việc cơm áo gạo tiền nuôi chúng tôi. Đến giờ giao thừa thì chạy ào đến bữa tiệc tiễn đưa năm 1958 và đón chào năm 1959.
Thế nên tôi tiếp tục nói: Bạn nói có nhanh quá không, hoặc có tẻ nhạt không, phong cách nói riêng của bạn như thế nào… Khách quan hơn cả là hãy nhờ người thân góp ý. Phương pháp này giúp bạn tự tập cho mình linh hoạt hơn, và nhất là có thể sửa đổi từng cử chỉ đến ánh mắt nụ cười sao cho lịch lãm và đáng yêu nhất.
Nếu hấp dẫn mà không bổ ích thì sau khi tắt ti vi khán giả sẽ chẳng nhớ gì. Chỉ cần một cái micro nhỏ bé, ông có thể khuấy động cả một hội trường. Có điều nên lưu ý: trước khi sử dụng thì phải tập để quen dần với chúng.
Nói quá nhiều (overtalk) chẳng tạo nên một thiện cảm nào nơi người nghe cả. Thực tế minh chứng rõ ràng điều này. Họ chú ý tôi ngay tức thì.
Trái lại, việc phân ưu sẽ nhiều hơn nơi tang lễ. Ở những nơi này bạn có thể trò chuyện với mọi người một cách thoải mái nhất, dù cho bạn có quen thân với họ hay không. Anh là người khách luôn cung cấp cho chúng tôi những tin tức nóng bỏng và hấp dẫn, với những lời bình luận, nhận xét xác đáng nhất.
Vậy thì từ hy vọng là có cần thiết hay không? Hơn nữa, người ta sẽ hiểu câu nói của bạn theo một ý khác. Nhưng trong nghệ thuật nói thì rất cần cô đọng và làm ngắn gọn lại những lời nói của mình. Tôi nhấn nút hạ tấm kính cửa sổ xe xuống, lập tức anh ta thò đầu vào.
Và tôi tự hào về nó! Trong một căn phòng ồn ào náo nhiệt, dù giọng nói của bạn lớn cỡ nào cũng sẽ bị lấn át đi. Lúc này tôi mới nghĩ trong đầu là nên nói cái gì tiếp theo.
Lúc đó chúng tôi đang học lớp chín ở trường trung học Bensonhusrt, sắp sửa tốt nghiệp đến nơi thì cả bọn lại gây ra một vụ việc kinh khủng đến mức tưởng chừng bị đuổi học. Một ngày nọ anh bạn Miami của tôi, Jim Bishop, đến chương trình Larry King Live với tư cách là một khách mời. Bob không bao giờ nói với một thái độ đe dọa hay thù ghét ai cả.