Sexkiss

đến nhà học chung, nam thanh niên lên lầu lén nhìn mẹ của con ghệ tắm

  • #1
  • #2
  • #3
  • Thế nên bao giờ cũng thường là người quen nhận ra bạn trước mỗi khi chợt lướt qua nhau. Nhưng bạn sẽ phán xét những lời nguyền rủa của một bộ phận trong số họ. Kẻ biết dung hòa là kẻ được chọn lọc sau đào thải nghiệt ngã của tự nhiên và xã hội.

    Chúng đã quen hếch mặt với những sự khúm núm và dè dặt. Nhưng mà dù biết bác nói chỉ để mà nói, chả có ác ý gì (khi hiểu được thế sẽ nhẹ đi) thì những lời không uốn lưỡi cũng vẫn không tránh khỏi làm đau. Ừ thì mỗi người có một góc nhìn riêng nhưng tả thì cũng ngại lắm.

    Không gian không quá rộng nhưng mọi vật được sắp xếp khiến người vào không cảm thấy gò bó. Người ngoài chỉ tin, thờ ơ hoặc chế giễu. Tôi từng cảm thấy lo khi mình đơn độc mà đời thì không thiếu lúc phải đấu tranh.

    Tôi biết là tôi rất khỏe. Làm theo luật, tôi xin tôi thờ hình tượng người công an, cảnh sát nếu các chú làm như thế. Càng xa em ta càng thấy yêu em.

    Sản phẩm của sự thiếu cập nhật tri thức chính là sức ì của bộ não. Tôi không ngại giam xe 15 ngày và nộp phạt 200. Tất nhiên, có lúc người ta sẽ cảm thấy sự đồng điệu với sự thấu suốt kiểu hư vô, sự thấu suốt của dục đã diệt khi người ta có chung trạng thái thấy đời sống mất hứng bên con người.

    Nhưng đó là chuyện lâu rồi. Những giọt ấy gọi là gì nhỉ? Không biết. Tôi không có ý định ra đi.

    Những nghệ sỹ có lượng tác phẩm đồ sộ, ngoài khía cạnh nghị lực và tài năng còn thường là những người có sức vóc hơn bình thường. Để tồn tại trong một xã hội rối ren, lăn lộn kiếm sống, nuôi con, nhiều lúc họ vừa phải giấu sự bất mãn để làm mát lòng dư luận, lại vừa muốn giữ lòng kiêu hãnh cũng như sự cao quý của phẩm chất đạo đức. Họ không cho rằng bạn phần nào xác định được mình là ai và phải làm gì, biết điều tiết sinh hoạt của mình.

    Bạn cứ ăn và thấy nuốt được. Q của lí trí không tự an ủi được. Tán chuyện, ăn uống, đánh bài, trông xe.

    Cho dù thực tế và lịch sử vẫn không đào thải hết những coi người đáng bị coi thường. Chứ trước đây thì um nhà rồi. Cả đám trông như những chú ở chợ lao động rỗi việc.

    Thậm chí, phải viết, phải sống. Và chưa thấy phải thay đổi. Tự nhiên trong não mình văng vẳng điệu nhạc: Người nghệ sỹ lang thang hoài trên phố-Bỗng thấy mình chẳng nhớ nổi một con đường

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap