Trong bước đầu tiên, hãy “lập trình” năm số điện thoại mới trong tâm trí của bạn mỗi ngày. Chúng ta đang vừa tự hỏi xem phải mang theo thứ gì vừa triền miên suy nghĩ về điều đang băn khoăn. Làm thế nào để có thể chinh phục được hết đống sách vở đó đây? Như bất kỳ một cuộc hành trình nào, chúng ta hãy làm từng bước một.
Nếu không có ai nhấc máy hay đường dây đang bận thì có thể sau đó chúng ta phải gọi lại 116 để xin lại số đó, đúng không? Điều này chứng tỏ trí nhớ tạm thời của chúng ta thật sự diễn ra rất ngắn ngủi. Ồ, đúng rồi… người đàn ông này rất giống ông ta. Họ sẽ tổ chức (lớp kinh doanh) một nhóm gồm 30 hãng lữ hành.
Chúng ta cũng nhớ nhiệm vụ gửi đơn đặt hàng cho nhà cung cấp, gọi cho David và nói với anh ấy rằng chúng ta không thể đi xem hòa nhạc tối nay. Chúng ta thiết kế ra nó và đầu tư vào nó. Cách này cũng đúng nhưng hơi hời hợt.
Có điều gì đáng ngạc nhiên ở đây sao?” Tưởng tượng rằng chiếc ti vi sẽ vỡ tan thành từng mảnh ngay khi bạn đặt chiếc bút lên nó. Đồng thời chúng còn tạo cho ta động lực để tiếp tục vượt qua những chặng đường khó khăn trong cuộc đời.
Hai ngày học vào thứ Năm và thứ Sáu hiệu quả hơn cả ba ngày học từ thứ Hai đến thứ Tư. Như bạn thấy, đôi khi việc phân chia cũng có ý nghĩa riêng. Chúng ta không nghĩ gì đến nhiệm vụ nhớ tên mọi người.
Bây giờ, hãy để tờ giấy sang một bên. Hãy viết một cách thoải mái trong cuốn sách này – đó mới chính là ý nghĩa đích thực của nó. Có thể ta bước vào phòng mà quên mất điều ta muốn làm ở đó.
Thường thì chúng ta biết rõ nơi sống, làm việc hoặc tạm trú, cũng như mã vùng của người mà chúng ta cần. Vì thế, tất cả những gì chúng ta cần làm là tưởng tượng rằng ở Tây Ban Nha hay bất kỳ đất nước nào nói tiếng Tây Ban Nha, pho-mát chỉ được bán trong các hộp làm bằng da. Ông ta đã tưởng tượng ra nhà mình và gắn các chú đề trong bài phát biểu với những đồ đạc trong nhà mình.
Bạn đang cầm một cốc xi-rô bọt. Câu chuyện này đáng cười hay đáng buồn phụ thuộc hoàn toàn vào cách bạn nhìn nhận nó. Không cần thiết và cũng không quan trọng phải nhớ tất cả các chi tiết.
Nếu bạn không nhớ được những điều này ngay lập tức thì đừng nghĩ đến nó nữa. “Anh có thể nói cho tôi biết sự khác nhau giữa Larry, Harry, Henry, Harvey và Harold không?”, anh ta hỏi một cách tuyệt vọng. Sự tương đồng này cũng thể hiện rõ khi ta lưu thông tin và lấy chúng ra.
Khả năng nhớ tên có thể đạt được và ta có thể nhớ được hàng nghìn cái tên. Bạn cũng miêu tả một cặp vợ chồng người Anh mà bạn gặp ở quán cà phê, và còn nhiều chuyện khác nữa. - Hãy hình dung về ngôi nhà của Cicero: Lối đi vào nhà có cổng với hai chiếc cột.