Các ông chủ xí nghiệp biết rằng tỏ đại độ với thợ đình công là có lợi cho mình. hôm qua chứng khoán xuống giá. Gạch dưới những ý chính.
Vậy, muốn cải thiện người mà không làm cho người đó phật ý, giận dữ, bạn hãy: "Xin ông Edward Vermylen chú ý. Ráng sức lắm mới giữ được nụ cười trong cả bữa tiệc mà tôi đau khổ như bị hành hình vậy.
"Cách hay hơn hết để thắng một cuộc tranh biện là tránh hẳn nó đi". Như vậy trong nhiều năm. Những ai đã gặp Tổng thống Théodore Roosevelt đều ngạc nhiên về sự biết nhiều, hiểu rộng của ông.
Ông ấy bảo xe hãng Mỗ cừ lắm. Trước khi rầy nó, xin bạn đọc bức thư sau này của văn sĩ Livingstone Larnod. Sau này, Đức Giê Su đem nó ra giảng trên những đồi đá ở xứ Judée.
Khi tôi kể lại chuyện đó, một người học trò tôi hỏi: "Nhưng ông muốn cầu người đó điều chi?". Kết quả cuộc tranh luận lạ lùng đó, là hãng xe ký giao kèo với hãng của tôi và xin cho bạn hay rằng, giao kèo ký kết mua tới một triệu thước da, đáng giá 1. (Gởi ngay cho ông! Cả gan thiệt! Cũng không thèm thêm câu: nếu không làm phiền ông nữa!)
Kẻ làm quấy oán trách đủ mọi người, mà chẳng bao giờ oán trách mình cả. và tôi gõ cửa, tươi tỉnh như đóa hoa. Emerson muốn dụ một con bê vào chuồng.
Khi bà hỏi anh ta làm sao mà dụ dỗ được nhiều đàn bà như vậy thì anh ta đáp: Thằng khờ nào mà chẳng làm được. Ông đem bộ đồ đó lại tiệm, phàn nàn với người làm công đã bán bộ đồ đó cho ông. Thiên hạ không nghĩ tới bạn đâu.
Chính tôi cũng đã học chút ít về thuế má, quốc khố. Ông này kể lại: "Ông ấy chỉ trích những phương pháp tôi đã dùng. hôm qua chứng khoán xuống giá.
tôi muốn có thì giờ tháo bộ máy ra xem xét nó chạy ra sao". Tôi ngắm nghía, thán thưởng và xin ông kể cho nghe vì những đại sự mà ông đã phát nó ra". Nhưng tôi ngừng lại và quay lại nói: "Tôi khen thầy.
Lần đầu Tolstoi biến đổi tính nết, thành một người khác hẳn. Tỏ ra tin cậy người đó đi, khen họ đi: Họ sẽ gắng sức phi thường để xứng đáng với lời khen của bạn. nhưng ông nói cách mơ hồ làm sao! Không rõ ràng, không giảng giải chi hết).