Sự phán đoán của bạn về cảm giác của người khác làm cho họ cảm thấy thoải mái, không chỉ về chính họ mà còn về bạn. Lần sau bạn gặp một người nào đó, hãy chú ý là phải thật sôi nổi khi bạn nói lời chào. Nhưng tại sao bạn lại không nói rõ ràng? Sử dụng họ giấu tên làm cho người nghe ấn tượng là bạn cảm thấy giống như một nạn nhân không còn hy vọng về hệ thống.
Trước tiên, đừng phô trương vị thế mà một ai đó nắm giữ trong cuộc sống của bạn. Đối với những người mở đầu trước, hãy cố gắng nói Tôi vui mừng được gặp anh. Ôi, nhưng thưa Giáo sư, Bạn ngập ngừng hỏi, Tại sao họ lại không mặc gì cả?
Để tăng cường mối quan hệ với người đặc biệt đó, hãy nói với cô ấy là bạn hiểu tại sao cô ấy gọi bạn như vậy. Điều này sẽ tạo cho bạn ấn tượng khó quên và ít nhất làm cho cả hai đều cảm thấy vui vẻ. Tôi hỏi nhỏ họ, Đừng nói vấn đề này với một số người tham dự còn lại, nhưng xin hãy quay lại sớm hơn mười phút sau bữa trưa và ngồi vào chiếc ghế khác với chỗ sáng nay các bạn đã ngồi.
Tôi làm tiếp viên hàng không được vài năm. Hãy dành lại ưu thế lúc này. Không cần phải hỏi, lúc 9h10 sáng thứ Hai tôi gọi cho Arnold để biết chi tiết về thời hạn của khoản tiền ứng trước, và nhiều thứ khác nữa.
Bạn đã bao giờ bị người bạn đời của bạn gọi nhầm tên bạn bằng tên của ai đó chưa? Bạn phản ứng thế nào? Cảm thấy choáng váng? Đau đớn? Giận dữ? Nghi ngờ? Chắc chắn, chúng ta sẽ cười tủm tỉm khi ông bà nhầm lẫn tên của những đứa cháu. (Mẹo này cũng áp dụng với những người hay vênh váo ở bất kỳ nơi nào mà bạn gặp họ. Trong nhiều trường hợp, một số biểu hiện trên khuôn mặt sẽ có sức thuyết phục mạnh mẽ và giúp bạn đạt được mục tiêu của mình.
Tôi sẽ mất vị thế trước nhóm trí thức này. Bạn đang nghe điện thoại của Loquacious. Bạn đã bao giờ xem lại vở hài kịch cổ điển Seinfeld chưa? Những cảnh của Kramer hài hước đến nỗi khán giả vỗ tay hai lần khi anh ta trượt vào cửa thậm chí trước khi anh ta nói một lời.
Tôi sắp rời nhà xuất bản này và chuyển đến Nhà xuất bản danh tiếng hơn. Những kỷ niệm đáng xấu hổ về việc hỏi han bừa bãi của tôi đã làm cho tôi đau đớn hơn vết rách đĩa đệm của tôi. Tôi nói, Sammy, tôi không biết là anh lại quen nhiều người ở đây đến thế!
Họ gọi đó là sự bộc lộ cảm xúc. Não Phải: Tôi biết, tôi sẽ nói tôi phải nói chuyện với một người bạn. Bây giờ họ thấy phản tác dụng vì họ nghe thấy sự lộn xộn trong câu từ chúc một ngày tốt lành, bạn cũng vậy nhé được nói một cách thờ ơ như kiểu tụng kinh bởi những khách hàng, thủ quỹ, lái xe tắc xi, người bán tạp hóa, v.
Tuy đó chỉ là mối quan hệ của bạn với GÌoe và bạn không có thái độ như vậy với người khác, điều đó cũng đủ tạo ra cảm giác để bạn không muốn làm việc cho anh ta hoặc nhìn anh ta lần nữa. Âm thanh ngọt ngào đó làm cho tôi hiểu, lúc này, tôi là người quan trọng hơn bất kỳ ai mà có lẽ đang gọi cho anh. MẸO NHỎ #44 Nên biết khi nào bạn không phải là nhân vật quan trọng
Một câu nói tạm biệt lạnh nhạt, kém sôi nổi nghe giống như hành động khước từ nụ hôn đó. Rồi bậc tiền bối sangs uốt đó lại trèo lên con tàu vũ trụ của mình. Có lẽ đó là sản phẩm không tốt.