Mỗi viên gạch thật là nhỏ bé, và việc mỗi lúc một viên gạch xem ra có vẻ chậm chạp kinh khủng. Người thành công chẳng bao giờ dừng lại dù chỉ để tự hỏi liệu việc chúng ta đang làm có thực sự quan trọng nhất không. Nó buộc chúng ta hoặc sẽ phải từ bỏ hoặc phải quyết tâm hơn nữa và nỗ lực không ngừng.
Nó bình dị, gần gũi và tồn tại từ lâu, nhưng nó rất đúng. Trong hàng trăm cuốn sổ tay chứa đầy những phương trình, công thức khoa học, ông thêm vào đó không gì ngoài những câu chuyện cười. Nhà triết học Authur Schopenhauer từng có câu nói thật chí lý: Chúng ta ít khi nghĩ đến những điều chúng ta đã và đang có, mà chúng ta luôn tự đau khổ, dằn vặt về những điều chúng ta chưa có và muốn có.
Sau sự hồi phục phi thường ấy, Cousins tiếp tục nghiên cứu hiệu quả của những cảm xúc tích cực đối với cơ thể con người. Nếu ai đó hỏi tôi sẽ làm gì khi bắt đầu cuộc sống với một lần nữa, tôi sẽ trả lời rằng: Tôi sẽ trung thực với chính mình, với những điều tôi sẽ làm, không vì điều gì, mà vì chính tôi. Nhưng Cousins vẫn quyết định tự chữa bệnh cho mình.
Hãy nhớ rằng trí óc ta luôn hướng đến điều cụ thể. * Những bí mật cuộc sống mà chúng ta sẽ từng bước khám phá, cảm nhận và thấu hiểu. Sau sự hồi phục phi thường ấy, Cousins tiếp tục nghiên cứu hiệu quả của những cảm xúc tích cực đối với cơ thể con người.
Tinh thần chúng ta tương tự như một khu vườn. Ông đùa với cả những ý tưởng và những con số. Cuốn sách sẽ giúp chúng ta nhận ra được những điều quan trọng nhất để tạo nên một cuộc sống có ý nghĩa thực sự.
Một đứa trẻ sẽ cảm thấy rằng mình là một đứa trẻ ngoan nếu như bạn cứ suốt ngày nói với nó rằng nó thật giỏi và ngoan cho dù có thật như vậy hay không. Khi phát hiện ra những khả năng còn tiềm ẩn của mình, chúng ta sẽ cảm thấy tự tin hơn một trong những thái độ không thể thiếu của những người thành công. Chính điều chúng ta chọn để nghĩ và chọn để làm mới là quan trọng hơn cả.
Nếu ai đó hỏi tôi sẽ làm gì khi bắt đầu cuộc sống với một lần nữa, tôi sẽ trả lời rằng: Tôi sẽ trung thực với chính mình, với những điều tôi sẽ làm, không vì điều gì, mà vì chính tôi. Đầu tiên, người sinh viên ngồi ở ghế chủ sẽ tự bộc bạch với mọi người rằng tôi có điều gì tốt đẹp. Có lẽ tôi không là tuýp người hét to Cố lên! Cố lên để khích lệ người khác.
Đó là một trong những cuốn được nhiều người đọc nhất vào những năm 1980. Một số người cố tình gây ấn tượng với những người khác bằng cách làm ra vẻ lãnh đạm là hoàn toàn sai lầm. Vì quá lo sợ thất bại nên chúng ta cố gắng đặt mình trong trạng thái quá an toàn đến nỗi ta chẳng bao giờ chấp nhận bất kì rủi ro nào.
Thái độ sống của chúng ta có tác động giống như thỏi nam châm. Một số người luôn bị lệ thuộc vào những yếu tố bên ngoài. Tính cách của chúng ta thực ra là sự tổng hợp của thái độ sống, thói quen và suy nghĩ của chúng ta.
Và có lẽ chính sự hài hước là phương cách hữu hiệu nhất giúp chúng ta giữ cho tinh thần không bị nghiền nát dưới áp lực của cuộc sống khắc nghiệt. - À, cô không biết sao? Jannette đi Bolivia rồi. Trong phần tiếp theo của cuộc thử nghiệm, tôi yêu cầu mỗi sinh viên liệt kê những sự vật, những người hay những điều gì khác mà họ cảm thấy hài lòng hoặc đánh giá cao.