Thậm chí, anh còn không nghĩ đến điều đó nữa. Thật ra, tớ nghĩ mọi chuyện diễn tiến rất thuận lợi. James tự hỏi không biết có phải nguyên nhân là do nhân viên từ chối làm thêm việc hay không.
Một tháng trước đây, tôi vẫn không chắc là có nên giao cho cậu không. Họ là một đôi khắng khít trong học tập lẫn khi chơi thể thao. Càng lớn, họ càng giống nhau như đúc, hệt như hai anh em sinh đôi, từ ngoại hình cho đến dáng điệu.
"Những cuộc gặp gỡ đột ngột như thế này thường hiếm khi hứa hẹn điều gì tốt đẹp", James thầm nghĩ. Nếu đúng thì họ chuyển sang ý khác. Đã đến lúc phải nghỉ ngơi một chút.
Đôi lúc, anh phải thay đổi cách giải thích của mình cho phù hợp với tính cách của mỗi nhân viên. Đôi lúc, anh phải thay đổi cách giải thích của mình cho phù hợp với tính cách của mỗi nhân viên. Nếu quả thật như thế thì đây có thể là một vấn đề lớn.
- Dĩ nhiên tớ không đồng tình với cô ấy, nhưng tớ còn biết nói gì bây giờ? Rõ ràng, tớ đã thiếu sót khi không vạch rõ phạm vi thẩm quyền của nhân viên khi giao việc. Bất kỳ học viên nào từng tham gia khóa học của tôi cũng đều cảm thấy bớt căng thẳng hơn trước. - Thưa ông, thật lòng tôi không hiểu ý ông muốn nói gì? Vì sao ông lại bảo ông mới là người đã gây ra mọi chuyện.
Và, thật ra tớ cũng đã gặp một chuyện tương tự như thế này. Chiều đến, anh thong thả lái xe về nhà khi trời hãy còn chưa tối hẳn. Josh hoàn thành công việc đúng hạn, nhưng James vô cùng ngạc nhiên khi nhận ra Josh đã vượt quá giới hạn thẩm quyền của mình khi thực hiện những việc mà James đã giao.
Thông qua các đồng nghiệp, James bắt đầu nhận ra một sự khác biệt giữa hai người - một điều trước giờ chưa hề xảy ra đối với hai anh em họ. Nhờ vậy, anh có thể trò chuyện với các nhân viên của mình và qua đó hiểu hơn những khó khăn mà họ đang gặp phải. Anh không biết phải nghĩ hay nói thế nào cho đúng.
Phần việc cộng thêm của một nhà quản lý có vẻ như quá nặng nề đối với James. Còn James lại chẳng có thời gian. Anh vô cùng ngạc nhiên khi phát hiện ra rằng không có nhân viên nào nhận ra tầm quan trọng của vấn đề thời gian.
Mọi người lại thấy anh mỉm cười. Anh để ý thấy nhân viên của mình cười đùa nhiều hơn. Thói quen nghiện cà phê nhằm chống lại tình trạng căng thẳng liên tục trong công việc khiến anh vô cùng đuối sức và rất hay bực bội, cáu kỉnh.
Duy chỉ có một điều là Josh đã vượt quá phạm vi thẩm quyền của mình khi giải quyết những việc mà tớ đã giao. Điều này giúp ghi nhận những thành công, phát hiện thiếu sót cần khắc phục và rút ra bài học, nếu có. Nếu quả thật như thế thì đây có thể là một vấn đề lớn.