Nếu bạn nguyền rủa mình hoặc loài người sẽ có một cái kết có vẻ ấn tượng. Nắng lên, nóng, bạn cởi áo len ra. Cái chính là tớ đã cho cái vỏ kẹo vào túi và anh chàng chắc cũng nhìn thấy.
Bỏ mặc chúng và rặn những ý nghĩ mới. Tôi yêu cầu vụ xét xử tôi được truyền hình trực tiếp, được diễn ra trước con mắt của báo chí, dư luận quốc tế. Lúc đó, bạn sẽ không hứa hoặc phải thất hứa.
Người yêu càng quí chứ sao. Có lẽ rất lâu họ mới biết cụ thể. Điều này có thể không? Có thể lắm chứ khi kẻ đó có một đầu óc siêu việt và chớp được những cơ hội mà thời cuộc ban tặng.
Nói chung là vẫn có thể tung cánh. Để những người tài năng dần thoát khỏi những bi kịch đeo đuổi họ từ hàng vô số đời. Lại còn nhiều chuyện đầy gian nan khác.
Rồi anh đến ngỏ lời, cô vô cùng sung sướng. Việc lựa chọn lăng xê và cộng tác làm ăn với tôi sẽ đem lại cho họ không ít màu mỡ sau này. Và bạn cần nghỉ nếu không muốn chết sớm.
Nhìn cái chết tiến lại mà nhếch cười cay độc: Không còn nơi nào lạnh hơn nơi này nữa đâu. Mọi người bảo bạn hiền lành. Xung quanh là người.
Tôi dẫn ông anh vào chỗ xông hơi. Không thông minh thì phải cúi đầu xuống. Bởi nếu không, sẽ viết cho đến lúc trả lời rằng: 2 tiếng trước, tôi đang viết.
Và với sự mệt mỏi ấy, tôi không đến được với những bộ mặt khác của đời sống. Sáng ra hắn bắt đầu xưng hắn. Điểm Anh thấp hơn thực lực.
Và họ cũng sẽ khổ khi vừa không rõ chúng mà vừa giấu chúng trong lòng. Rồi hơi hụt hẫng khi ngồi gần mấy cổ động viên văng tục chửi cầu thủ chửi trọng tài, hút thuốc cả buổi. Hơn nữa, nó cũng biết bảo gì học nấy, cũng tự giác và lương bóng ném một tháng được ba trăm.
Nhưng chờ đến bao giờ. Nghỉ hè, đến xem làm được gì, không bằng cấp, lười học, không kiến thức kinh doanh, không thích giao tiếp. Mà sao không thấy khuôn mặt, giọng nói, xúc cảm nào mới.