- Tớ cũng không hiểu vì sao cô ấy luôn là người giúp tớ nhận ra những khiếm khuyết trong công việc quản lý của mình. Còn ở nhà, mọi người cũng vô cùng ngạc nhiên khi nhận thấy những sự thay đổi nơi James. Đối với James, đó là một tuần làm việc tuyệt vời nhất kể từ khi anh nhận công việc mới.
Anh thành thật chia sẻ với Jones những sai lầm mà các nhân viên của mình đã gây ra. Và tôi đã nghe theo lời khuyên của họ. Josh đã ra một quyết định không chỉ ảnh hưởng đến bản thân anh ta mà còn đến uy tín của cả bộ phận.
- Nói đến đây, James liếc nhìn Jones và thấy anh đang gật gù mỉm cười. Cảm xúc của anh lúc này rất khó tả. Chiều đến, anh thong thả lái xe về nhà khi trời hãy còn chưa tối hẳn.
- Biết làm thế nào được, - Jones phá lên cười. Thói quen nghiện cà phê nhằm chống lại tình trạng căng thẳng liên tục trong công việc khiến anh vô cùng đuối sức và rất hay bực bội, cáu kỉnh. - Cậu nói cho tớ nghe đi, tớ đã sai ở điểm nào? Tớ đã phác thảo công việc rất rõ ràng cho Josh biết.
Phần việc cộng thêm của một nhà quản lý có vẻ như quá nặng nề đối với James. - Nghĩa là sao? Cậu cũng từng bị như thế à? Tớ tưởng sau vụ rắc rối với Jennifer, mọi chuyện của cậu sẽ thuận buồm xuôi gió chứ? Tớ giao cho cô ấy vì tin rằng cô ấy có thể làm được.
Các nhân viên đều hiểu đúng ý James và đa số đều nắm bắt tốt yêu cầu công việc. Điều quan trọng là cậu phải biết rút kinh nghiệm. - Ai cũng có lúc phạm sai lầm.
Thế mà anh chỉ tập trung vào việc hướng dẫn công việc sao cho rõ ràng và chính xác, đến nỗi quên cả dặn dò nhân viên về thời hạn hoàn thành công việc. Nhưng không sao cả, James đã quá chán nản trước tình trạng mỏi mệt triền miên của mình và anh sẵn sàng làm bất cứ điều gì, miễn là có thể tạo ra những kết quả khá hơn - những kết quả mà anh đã nhìn thấy từ cuộc sống của Jones. Xảy ra chuyện gì thế hả? - Jones lưu lại công việc đang làm dở dang trên máy tính rồi dời bước sang chiếc ghế bành gần đó.
Cậu biết không, tớ như bị hắt nước vào mặt khi cô ấy từ tốn nói rõ từng lời: "Thực tế là tôi đã không hề biết. Ngừng lại một phút, anh cố gắng nhớ lại những điều sau cùng Jones đã nói. Anh đưa mắt nhìn qua cửa sổ, đắm mình trong những thay đổi đã xảy đến với anh trong suốt mấy tuần vừa qua.
Mặt khác, anh cũng nhận thấy khối lượng công việc đã giảm bớt. Và tôi nhận ra rằng, mặc dù "triệu chứng" khó khăn của mỗi người là rất khác nhau, thế nhưng tất cả họ đều đang cần đến một "loại thuốc điều trị": đó là cách ủy thác công việc sao cho quy trình tổng thể được hiệu quả hơn. Thoạt đầu, công việc vẫn diễn ra khá tốt đẹp.
Một lần nữa, khi về đến văn phòng anh viết ngay lên tấm bảng trắng của mình: Một tháng trước đây, tôi vẫn không chắc là có nên giao cho cậu không. Trước tình trạng đó, sếp của James bảo anh nên giao bớt việc cho các nhân viên cấp dưới.