Sexkiss

Lão già hư đốn hiếp dâm em điều dưỡng mặt xinh

  • #1
  • #2
  • #3
  • Cảm giác như không thể lành lại được. Trong sự đồng cảm với sự tàn tạ của công việc sáng tạo. Đất nước chưa đến thời đại có những đầu nậu biết săn lùng những cái đầu có ý tưởng.

    Ông nâng đôi tay nàng lên và hỏi: Vòng tràng hạt này em dành cho ai đây?. Nhưng họ cũng đủ thông minh để thấy họ luôn bị bao vây tứ phía. Hãy để họ nói Những điều không sáng tạo.

    cũng như không biết trong chính ý nghĩ này cũng âm ỉ một phiên tòa Không thiếu những học viên của trường an ninh gần đó dù đã đến giờ cấm túc. Thậm chí, ông có thể làm vua làm chúa ở đó.

    Tôi sợ cái tri thức bình dân vì tôi đã dốt (nếu so với đòi hỏi chung của thời đại thì tôi còn thiếu khá nhiều tiêu chuẩn) mà còn thấy khoảng cách giữa mình và người dốt hơn vẫn còn xa lắc. Vì nhiều cái oan không giải mà gây hiểu lầm thù hận muôn đời. Sao lại xé sách hở con.

    Con đường khá ổn, nhưng vẫn bụi. Dù không có nhiều thời gian, ta phải nghĩ đi nghĩ lại, viết đi viết lại khá nhiều chỗ chứ không như mi đọc vèo một phát cho xong mà chẳng nghĩ gì đâu. Điều đó khiến họ làm cũ và vẩn đục nhau thay vì làm tâm hồn nhau thêm mới mẻ và trong lành.

    Thế là có cớ mời anh ta chiếc kẹo. Và sẽ không ngừng bị đào thải nữa. Phải ăn để bác không hỏi: Sao thế? Và còn để lấy sức viết.

    Những sự không tin tưởng đó cùng sự mở mang thêm tầm mắt gần đây khiến bạn hoài nghi mình thậm tệ. Gục đầu vào cánh tay và những giọt nước mắt to lớn nóng rẫy của ông phải lao xuống ngọn dốc tay với sự hoảng hốt và run sợ. Mình không khổ nhưng người ta lại khổ.

    Bạn nằm xuống, trùm chăn lên đầu. Hoặc là họ sẽ thấy chẳng còn hy vọng gì ở bạn nữa (với những hiểu biết của bạn về hiểu biết của họ, bạn không tin họ có cảm giác đó nhưng cứ chuẩn bị sẵn tinh thần cho giả thuyết ấy đi). Tôi nhớ một câu thơ chợt bật ra trên một chuyến xe từ biển về: hoa cúc vàng lang thang bờ rào.

    Ông cụ nói được nhưng rất khó khăn. Bạn hiểu tại sao trong những cuộc chiến, những mưu đồ chính trị, dân chúng chỉ hoàn toàn là những quân cờ thí tính về mặt số lượng. Không, cháu không bảo bác: Biết rồi khổ lắm nói mãi đâu.

    Phần nào vì thoát khỏi mớ suy nghĩ luẩn quẩn một mình. Thế là một hôm ngồi ngáp dưới quầy hàng ế khách, thấy bác trai khoan thai bước ra khỏi cửa, rẽ trái (bên đó là hàng nước), bác gái bảo: Bây giờ cháu nói thế nào bác trai bỏ thuốc lào được thì bác cho là tài. Tôi ngồi trên nó, đút tay vào túi và nhìn ra xa xăm.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap