Kalabad ngừng kể và chăm chú nhìn vào những gương mặt của các chàng trai: Vì thiếu kinh nghiệm buôn bán mà tôi đã tiêu tán hết số vàng đó rồi. Tôi rất sẵn lòng để giúp đỡ anh trong mọi công việc.
Trời đất xui khiến thế nào tôi lại được gặp cậu ở đây. - Arkad! – Nhà vua phán - Người dân trong vương quốc của chúng ta đang lâm vào tình trạng đói nghèo. Cháu hãy tưởng tượng bọn ông phải làm việc trên một vùng đất nứt nẻ, khô cằn như sa mạc, không có một bóng cây, chỉ toàn là những bụi cây thấp lè tè và mặt trời nắng như đổ lửa xuống.
Ngoài ra, cư dân Babylon cũng đã có hệ thống giáo dục với những con người có tinh thần sáng tạo, ham học hỏi. - Theo tôi biết, nghề nghiệp khác nhau thì số tiền thu nhập cũng khác nhau. - Tôi kéo cày cật lực từ sáng sớm cho tới tối mịt, cho dù trời rất nắng, chân tôi mỏi nhừ hay cổ của tôi đau rát… Ngược lại, cuộc sống của anh lại luôn an nhàn và sung sướng.
Sasi là một gã bặm trợn và thô lỗ. – Cháu thử nghĩ xem, làm thế nào cháu sống được ở Babylon mà không phải tiêu pha gì cả? Chắc chắn là cháu phải trả tiền cho người thợ may quần áo, thợ làm dép cho cháu. Vàng luôn luôn trung thành và đem lại lợi nhuận cho những người chủ thận trọng đầu tư theo lời khuyên của những người khôn ngoan.
Số tiền tôi kiếm được nhờ cây đàn lia này cũng nhanh chóng bay đi hết. Mọi việc tiến hành đúng như vậy. Do thế, tôi sẽ không cho bất kỳ ai vay tiền nếu tôi không tin tưởng vào khả năng hoàn lại tiền của người đó.
Nếu anh dự định thực hiện một công việc nào đó, anh hãy mạnh dạn hợp tác với những người có nhiều kinh nghiệm, khôn ngoan và uy tín trong lĩnh vực mà anh định tham gia. Nếu cháu chỉ để dành một phần mười trong tổng số tiền mà cháu kiếm được hàng tháng, thì cháu tính thử xem trong vòng mười năm, tổng cộng số tiền dành dụm ấy sẽ là bao nhiêu Tất cả mọi người im lặng, không ai trả lời được câu hỏi của Arkad.
- Đúng, tôi vốn biết điều đó là sự thật. Thật ra, tôi cũng biết cho các chàng trai trẻ còn thiếu kinh nghiệm vay tiền là rất mạo hiểm. Nhà vua bảo với ông chủ đi xây dựng một con kênh lớn, nên sai tao đi mua thêm các nô lệ để về làm cho nhanh.
Trong tình cảnh này, tôi có đủ dũng khí để thoát khỏi số phận nô lệ không? Phải chăng bà Sira đã nói về tôi rất đúng – tôi là một kẻ hèn nhát, một kẻ có linh hồn nô lệ. Về vấn đề làm giàu, tôi rất tâm đắc và sẽ kể cho các bạn nghe một câu chuyện có thật sau. Tất nhiên, ông chủ của anh ta không thể đáp ứng yêu cầu vô lý đó được.
- Ông cháu vẫn thường nói về ông, nhưng không bao giờ hé lộ điều này. Mỗi ngày ông Arad đều mua hai cái bánh, một cho mình và một cho người nô lệ, đồng thời hay nán lại trò chuyện với ông trong lúc ăn bá Tất nhiên, ông chủ của anh ta không thể đáp ứng yêu cầu vô lý đó được.
- Bởi vì chỉ có rất ít người biết cách làm như thế nào để trở nên giàu có. Bà ấy chỉ tôi tới chỗ người cho vay tiền và nhờ ông ta đưa tôi đến nhà người chủ đang sở hữu cậu. Khi đã có thu nhập, con bắt đầu áp dụng quy luật thứ nhất của vàng.