Mình đã đổ mồ hôi vì nó, nó cũng phát ốm vì phục vụ mình. Nhưng mà dù biết bác nói chỉ để mà nói, chả có ác ý gì (khi hiểu được thế sẽ nhẹ đi) thì những lời không uốn lưỡi cũng vẫn không tránh khỏi làm đau. Có thể đó cũng là một cách chơi của cậu.
thơ ơi còn hay nữa không - sao lòng cứ thấy mùa đông thế này - còn hay chứ vẫn còn hay - bằng không đưa đẩy bàn tay phí hoài - thơ ở trong tớ ở ngoài - cả thơ cả tớ lạc loài bên nhau - thơ đau tớ cũng đau đau - thơ buồn tớ cũng mau mau buồn buồn - hai tay thơ bắt chuồn chuồn - biết đâu tớ cũng lìa nguồn mà xa - thơ ơi thơ có phải là - nỗi oan chẳng thể thật thà giải duyên - tình yêu là kẻ tật nguyền - lắp vào những miếng hão huyền nhân gian - cũng còn nhiều chuyện phải bàn -vốn nhân cái dịp bầy đàn lung lay Trong họ, trong chúng ta đồng thời có sự phủ định sạch trơn mà cũng đồng thời có sự tôn sùng tuyệt đối mà không phải sự dung hòa. Tôi trải qua chuyện đó bình thường, tôi biết nhiều cái từ những dữ kiện nho nhỏ.
Nếu bạn là một nhà phát minh, làm ơn chế tạo một thứ gì đó rẻ tiền có thể bịt tai tránh những âm thanh cơ bản mà tôi đã nêu. Cái ý nghĩa nó thật gần với sự vô nghĩa. Mẹ thì độ này da sạm đi.
Nhưng như thế chưa đủ. Người ngoài chỉ tin, thờ ơ hoặc chế giễu. Hay mình bảo: Tôi đang chìm, đang lắng.
Nàng vẫn nằm im trong căn phòng màu hồng. Đời sống và sáng tạo chỉ là sự liên hệ chung chung. Trơ ra một khoảng trống nhìn xuyên qua thấy một khu vườn rồi chếch ra cả ngoài con đường nhựa lở loét.
Đốt xong thấy người hơi nhẹ. Nếu xót thương trước bà già này, quả tình xót thương, thì có sống được không nếu tôi thống kê cho bạn những bà già phải chui vào những bãi rác cực kỳ bẩn thỉu. Bỗng một chiếc xe tải của cảnh sát trờ tới… Đang có phong trào triệt để thực hiện đường thông hè thoáng.
Chúng sẽ choáng khi bạn bảo tôi là tôi hay bảo tôi không là tôi; bảo tôi ngu hay bảo tôi không ngu; bảo tôi nói thật hay bảo tôi nói dối… thì đều chỉ nhận được một kết quả: NÓI DỐI. Và lẻn vào hủy hoại nốt tình cảm gia đình. Nhưng họ cũng đủ thông minh để thấy họ luôn bị bao vây tứ phía.
Những cái đó rồi sẽ đến, không tránh được. Những hình ảnh đã nguội. bonus: người bình thường làm thiên tài khó thế nào thì thiên tài làm người bình thường cũng khó không ít hơn thế.
Cháu bảo: Để cho đẹp ạ. Và nữa, trong những thành phần được coi là trên mức nhận thức bình dân, thiếu gì những hạn sạn đội lốt gạo cơm mà không bị phát giác cũng bởi khả năng đánh giá non kém của số đông bình dân. Màu mận đương độ chín.
Họ bảo: Cháu làm sao sánh được với Bác. Và tiếp tục sứ mệnh sống đến chết thì thôi. Nàng bảo: Hãy đặt tay em lên ngực anh.