Anh thật sự cảm thấy nhẹ nhàng và vô cùng thảnh thơi. - Chào anh bạn, - James cất tiếng chào khi bước vào phòng Jones. Thế là James bắt tay vào xác định thời hạn cho từng công việc và nói chuyện cụ thể với mỗi nhân viên một lần nữa.
- Cậu nói đúng, cậu đã bỏ qua một thứ. Lúc nào anh cũng sẵn sàng chia sẻ kinh nghiệm của mình với bất kỳ ai. - Còn làm gì được nữa kia chứ? Bọn tớ cùng ngồi lại để bàn bạc công việc một cách kỹ lưỡng hơn rồi bổ sung những yêu cầu về thời gian.
Đã đến lúc cần tìm đến Jones. - James kể ngay trước khi kịp ngồi xuống ghế để mở túi bánh. James vẫn còn nhớ nét mặt tỏa sáng vì tự hào của Jessica khi cô ấy bước vào văn phòng anh để báo cáo công việc.
Áp dụng mức độ này khi bạn hoàn toàn tin tưởng vào khả năng của người được ủy thác công việc và khả năng rủi ro xảy ra là ở mức tối thiểu. Đó là chủ nhật đầu tiên sau một khoảng thời gian dài mà James không phải bận tâm lo nghĩ gì đến công việc của ngày thứ hai. - Tớ cũng không hiểu vì sao cô ấy luôn là người giúp tớ nhận ra những khiếm khuyết trong công việc quản lý của mình.
- Cậu nói đúng, cậu đã bỏ qua một thứ. Còn sau đó thì anh chỉ muốn bật ti vi lên xem trong giây lát rồi đi ngủ. James đứng dậy, bước đến bên bức tường và sửa lại khung ảnh chiếc cầu
Tuần tiếp theo, tình hình công việc diễn ra không được suôn sẻ như trước. Đã đến lúc cần tìm đến Jones. Tôi tin rằng những chuyện như thế này sẽ không bao giờ lặp lại nữa.
Cậu là người có kinh nghiệm trong chuyện này, cậu có thể giúp tớ không? Còn ở nhà, mọi người cũng vô cùng ngạc nhiên khi nhận thấy những sự thay đổi nơi James. - Ồ, cậu đấy ư! Tớ rất vui khi gặp lại cậu.
Đó là một điều mà anh không thể chấp nhận được vì bản thân anh - cũng giống như Jones - luôn là một trong những nhân viên xuất sắc nhất của công ty. Dĩ nhiên cậu đã làm rất đúng. Các bà mẹ của họ vốn là hai chị em sinh đôi giống nhau như đúc và luôn là những người bạn tốt nhất của nhau.
Điều quan trọng là cậu phải biết rút kinh nghiệm. - Trở lại chuyện của tớ, hẳn tớ đã thiếu sót điều gì đó khi giao việc cho Jessica. Cả gia đình của James cũng vậy, cứ than van mãi.
Nếu có điểm nào còn vướng mắc, mọi người cởi mở bàn bạc, trao đổi với nhau cho đến khi tất cả được thông suốt. Thế đấy, tớ chỉ biết im lặng và gặm nhấm những sai lầm của mình. Nghe thấy thế tớ cũng cảm thấy an tâm.