Jolie cũng vào một Website chuyên thông tin vê các hoạt động thơ ca diễn ra tại các thành phố khắp nước Mỹ. nó đòi hỏi người ta không nhìn những đồ vật mà họ được đưa cho theo cách tư duy phiến diện. lấy ví dụ trường hợp Jill, người Northerm California, 23 tuổi, thất nghiệp.
Alfred Bandura, nhà tâm lý học thuộc đại học Stanford đã thảo luận về tác động của những cuộc gặp gỡ tình cờ và may mắn lên cuộc sống riêng của con người. Mỗi người bạn của Sue cũng quen biết 300 người khác nữa. Người may mắn thường có tổng số điểm cao ở những đề mục này hơn những người khác.
còn về chuyện bị xe tông, cô nhấn mạnh là chiếc xe vừa quẹo cua ở góc đường, cho nên nó chạy khá chậm. Những lần này tình huống có khác, vì tôi đã biết câu trả lời từ lâu rồi. ở đây, tôi đưa ra một bảng điểm mẫu để minh hoạ cho bảng điểm chung cuộc của bạn.
Giờ hãy tưởng tượng tất cả mọi căng thẳng trong cơ thể bạn đang từ từ tóat ra ngoài. Tôi xứng đáng gặp may và hôm nay tôi sẽ đón nhận thêm vận may. Nó là một cái gì đó tôi cảm nhận rất rõ.
Trước đây bạn chưa bao giờ gặp Sue cả, nhưng Sue có vẻ thân thiện và bạn nói với cô ấy rằng bạn đang tính thay đổi việc làm. trong số họ có một doanh nhân thành đạt, trong khi người kia thì không. trong khi nhiều người không may lại giải thích lý do họ không bao giờ mua vé số hay đi thi là vì họ tin rằng vận rủi sẽ ngăn cản họ chiến thắng.
một lần nữa Clare lại cô đơn và sầu não. ở chương 3 chúng ta đã thấy người không may mắn có mức độ lo lắng cao hơn người may mắn và người trung hòa. Các nhà tâm lý học đã tiến hành nghiên cứu về tác động của lo lắng lên khả năng nhận ra điều mình không tìm kiếm của chúng ta.
Bài luyện này được thiết kế nhằm minh họa sức mạnh của những cơ hội may mắn tình cờ - những sự kiện và những quyết định nhỏ nhất có tác động lớn lao đến cuộc đời bạn như thế nào. Những người tham gia nghiên cứu lại được yêu cầu chấm điểm từ 0% đến 100%, và một lần nữa lại có sự khác biệt rất lớn giữa các nhóm. hãy dành ít phút để hòan tất nó, rồi so sánh điểm của bạn với điểm của người may mắn, người không may và người trung hòa.
Tôi nghĩ mình không tin vào bản thân thì làm sao lại tin vào những linh cảm của mình được”. hồi còn nhỏ cô đã từng ngã vào một tảng đá,vỡ đầu trong khi hái hoa cúc, từng phải chờ lính cứu hỏa tới cứu kẹt khi kẹt bàn chân vào lưới chắn, từng bị một tấm ván từ trên một tòa nhà rớt xuống trúng đầu. tôi cầm nó lên, đút vào túi quần mình, rồi đặt bốn lá bài còn lại lên bàn.
Sau mấy tháng sống chung với nhau, John bị mất việc và Maryline phải trần thân ra cưu mang cả hai người bằng số tiền học bổng ít ỏi của mình. Hãy tưởng tượng, bạn đã trải qua ba cuộc hẹn hò nhưng đều kết thúc thất bại. Tôi biết mình không nên nghĩ như vậy, mà phải nghĩ “chà, tuyệt quá, mình hy vọng nó sẽ kéo dài mãi mãi” nhưng tôi không tài nào nghĩ kiểu đó được”
trước nghịch cản, hãy thư giãn, nếu cần thì đừng ngần ngại nghỉ giải lao đi, sau đó sẽ cố thực hiện mục tiêu của bạn theo một cách khác. Patricia chẳng bao giờ dám cầu chúc ai may mắn, bởi vì trong quá khứ điều này khiến họ thi rớt phỏng vấn hay bị trượt những cuộc thi sát hạch quan trọng. chúng tôi trò chuyện về nhiều chủ đề khác nhau – họ nghĩ mình là may mắn hay không may; may mắn ảnh hưởng cụ thể đến khía cạnh nào trong cuộc đời họ; họ có phóng khoáng, tin vào trực giác hay không.