Tôi liếc nhìn đồng hồ…11:07. Chú ý xem họ có muốn nói gì hay không và sử dụng ngay câu hỏi của Henry Kissinger: Còn bạn, bạn nghĩ gì về vấn đề này?. Nó muốn trở thành một người giống như anh.
Sau đó là lời giới thiệu làm tôi muốn thót tim: Và bây giờ, người sẽ nói về tương lai của thương thuyền nước Mỹ, xin trân trọng giới thiệu, Larry King! Nhất là, mọi người sẽ nghĩ gì khi một tiến sĩ học cao hiểu rộng ở một trường trung học lại sơ ý như thế? Tôi dám đánh cược bạn sẽ nói rằng: Cái gã khù khờ này mà là Larry King ư?!.
Ý của tôi không phải là bạn phải làm một diễn văn hoàn chỉnh trong đầu trước khi bước lên bục micro. Tôi dám đánh cược bạn sẽ nói rằng: Cái gã khù khờ này mà là Larry King ư?!. Chúng ta hãy tham khảo và đánh giá bốn phong cách riêng của bốn luật sư thành công nhất nước Mỹ vào nữa cuối thế kỷ 20.
Một bài hát không đi kèm nền nhạc. Ngoài ra anh còn hoạt động xã hội tích cực. - Chào anh, xin anh cho biết lý do vì sao anh đã tình nguyện trở thành một phi công?
Tiếp theo đó là những câu trả lời chỉ với một từ. Nếu có thể quay về quá khứ cách đây 45 năm về trước, xin mời bạn ghé qua đài phát thanh Miami Beach, để chứng kiến cái buổi sáng đầu tiên trong nghề phát thanh của tôi. Nhưng sao dạo này họ chơi tệ thế không biết! Thậm chí còn thua nhóm Cowboys non choẹt nữa là! Theo cậu thì năm nay Redskins có thay đổi gì không? Chả lẽ lại thất bại nữa à?
Thứ hai là sự nhạy cảm linh hoạt khi đặt câu hỏi. Đừng lãng phí thời gian của người khác. Bob Hope cũng khiến tôi thất vọng với lý do tương tự.
Lên sân khấu đi nào! Anh muốn nói gì, muốn làm gì cũng được. Casey Stengel được mời tới cuộc hội thảo để cho biết quan điểm của mình. Vở này có anh bạn Jackie Gleason của tôi (vai Ralph) diễn chung với Audrey Meadows (vai Alice).
Chưa kể đến việc người nghe cảm thấy vô cùng nhàm chán. Và có những lúc chỉ cần im lặng người ta cũng hiểu ý của bạn rồi. Bạn hãy thử hỏi chuyện theo cách của Godfrey xem.
Tôi chắc chắn rằng người ta sẽ vui vẻ khi nói về nó. Trong bữa tiệc sinh nhật lần thứ sáu mươi của tôi (bữa tiệc mà mấy người bạn tôi đã gọi là Kỷ niệm lần thứ năm mươi cái ngày Larry King tròn mười tuổi!), chúng tôi đã cùng nhau ôn lại những tháng ngày thơ ấu dấu yêu ở Brooklyn. Một tối nọ anh gọi điện cho tôi với giọng hớt ha hớt hải: Larry, tôi gặp rắc rối to rồi.
Họ sẵn sàng chia sẻ sự nhiệt tình đó khi tiếp xúc với bất cứ ai. Tại sao anh ấy có thể làm cho mọi người cười mà không phải là tôi hay là bạn? Vì Rickles đã biến sự khôi hài thành bản năng thấm sâu vào máu thịt. Bởi nói về cha tôi sẽ có vô số chuyện để kể.