Bạn xoay bên này thì ông anh nghiêng bên kia, như vô tình mà như giấu giếm. Nếu quên, anh sẽ không bao giờ thèm viết cho họ nữa… Khi nàng bảo chồng mua cho một chuỗi tràng hạt nhỏ, nhà văn hỏi: Em bắt đầu tin vào cõi thiền à?.
Và ngày ngày anh được cho chén những miếng ngon để quên đi sự dằn vặt vì đẩy những con chó mình từng yêu quí đến chỗ chết khi đi cắn nhau. Bác gái nghe lục đục, hỏi: Làm gì thế con? Học ạ. Tôi thấy thế là tốt.
Bên cạnh sự thương lượng, đây là phép thử cuối cùng trong quãng đời này để bạn hiểu rõ hơn về họ. Tôi dựng chân chống xe ngồi đợi cô tôi vào chợ mua hàng mã về đốt giải hạn cho chị con bác tôi. Đã kém thì nên từ bỏ cái chức danh ấy.
Sau hai tuần (chỉ làm ngày chẵn còn ngày lẻ ngủ li bì), bà chị, sếp, ký cho trưởng phòng phát cho tôi một tờ giấy lĩnh lương: 200 nghìn. May mà y học chưa chính xác tuyệt đối nên triệt sản vẫn có đứa đẻ tiếp. Để kiếm tiền sạch và xứng đáng theo cách của bạn.
Đơn giản vì họ (tiềm ẩn) quá nhiều hoặc năng lực của họ quá lớn. Và thế là xảy ra những thảm trạng. Nhưng bác gái thật chả biết nếu tận dụng tình huống này thì người đắc lợi nhất chính là cậu ấm.
Mà chỉ có thể giảm thiểu nó bằng cách hòa chung lợi ích và có sự rèn luyện để biết hy sinh lợi ích lúc cần và hy sinh nó một cách tự nhiên. Nên không ai có lỗi. Nhà văn lại mở mắt ra và mỉm cười: Mình đã đúng.
Nhưng họ không cũ lắm. Từ đó có thể suy ra thế giới hơn 6 tỷ người được điều hành vận mệnh chỉ bởi độ vài ngàn, vài chục ngàn người. Mẹ chị cũng đã từng như vậy.
Tôi kém nhất khoản này. Bố cười: Chen lấn như thế, có mà đi. Họ bảo: Cháu không được để râu, đến ông và các bác còn không để mà cháu lại để.
Mình nghĩ, nếu im lặng, đồng chí ấy sẽ day dứt về câu đùa sắc lưỡi. Kẻ biết dung hòa là kẻ được chọn lọc sau đào thải nghiệt ngã của tự nhiên và xã hội. Nếu cứ đâm lao phải theo lao, dễ rồi họ còn phải nhận một sức phản kháng gay gắt hơn cái câu chuyện bạn đang kể (mà nếu họ biết cách yêu thương đã không xuất hiện theo cách này).
Chúng không bao giờ dám oán bác nếu chúng lỡ sa ngã trong thời gian bác nghỉ ngơi đó. Và bạn liên tưởng tới Zidane. Sẽ dừng viết 2 phút để nghĩ ra 2 tiếng trước mình làm gì.