Ở buổi tiệc bạn không nên cho phép mình trầm mặc hay quá ư nghiêm nghị. Là một trong những ngôi sao nổi tiếng đam mê công việc của mình, Truman còn rất quan tâm đến những sự kiện đang diễn ra lẫn những chuyện trong lịch sử. Đừng nên nói những gì quá khích, hãy để giác quan thường xuyên mách bảo bạn rằng: im lặng có tốt hơn không.
Vì dường như cô ấy chỉ thích hỏi, hỏi và hỏi. Stevenson là một khách mời rất đặc biệt với sự thông minh sâu sắc và khéo léo giao tiếp. Anh dẫn chương trình.
Thế nhưng ông đã làm một việc mà không phải ai cũng dám làm. Còn nếu có giọng nói không hay thì sao? Bạn sẽ không bao giờ tạo được một ấn tượng tốt ư? Không đúng! Edwin Newman và Red Barber đều là những phát thanh viên sáng chói dù họ không có chất giọng tốt. Và cậu ấy đã vô cùng thành công.
Chỉ cần nói một cách chân thành rằng: Tôi xin chia buồn. Tôi cười méo xẹo, còn chàng phi công thì vẫn chủ trương im lặng là vàng. Đó là cách mau lẹ nhất để kiếm một kẻ thù lâu dài nhất, nó chẳng ích lợi gì.
Và phải luôn tự tin bình tĩnh nữa. Một người rất nhạy bén và luôn quan tâm sâu sắc đến những câu chuyện kể, những suy nghĩ cảm xúc của các vị khách mời. Thế là chúng tôi đã có được một vài phút giây thư thả trong không khí u buồn căng thẳng.
Có khoảng cách nào không, giữa lòng tin và sự đa nghi? Có lý do nào chính đang hay công bằng không khi chúng ta còn chần chừ chưa chịu đổi từ phái yếu sang quý cô? Dĩ nhiên không phải mọi phụ nữ nào cũng gọi là quý cô quý bà được. Những câu hỏi càng hay thì càng góp phần sinh động câu chuyện. Cách nói ôn tồn hòa nhã sẽ tạo độ tin cậy hơn là sự bộp chộp nhanh nhẩu.
Và phải luôn tự tin bình tĩnh nữa. Bạn thấy Oprah luôn sẵn sàng chia sẻ với những gì người đối diện nói. Câu chuyện này xảy ra hơn ba mươi năm trước, và cho tới bây giờ tôi cũng không hiểu vì sao lúc đó đột nhiên tôi lại nói thế này: Đề tài là tương lai của ngành thương thuyền nước Mỹ.
Vấn đề ông nêu ra tạo nên một không khí tranh luận sôi nổi. Sau buổi lễ, tôi được mọi người khen ngợi. Chẳng hạn trong chiến dịch tranh cử năm 1992, tôi đã hỏi tổng thống Bush: Ông có ghét Bill Clinton không? Nhiều nhà báo cho rằng câu hỏi này chẳng dính líu gì tới chiến dịch tranh cử tổng thống, và không nên hỏi những câu tế nhị như vậy.
Đừng dại dột gây nên không khí căng thẳng hay ngượng ngùng vì những điều cấm kỵ mà bạn đề cập không đúng chỗ, đúng đối tượng. Bởi suy cho cùng trong hoàn cảnh này mọi người sẽ chẳng để ý xem bạn ăn nói có tài hoa không, bạn có là một nhà diễn thuyết sắc sảo không. Nhưng có những đề tài bạn nên tránh đi.
Mục đích quan trọng nhất trong giao tiếp là người khác phải hiểu được bạn. Dù bạn có trò chuyện ở bất kỳ tình huống nào đi nữa, việc trước tiên bạn cần làm là tạo nên một không khí sôi nổi, thoải mái. Trên bàn chúng tôi chẳng có một bông hoa nào, phía sau cũng không có những bức tranh khổng lồ nào về quang cảnh New York hay Washington làm phông cả.