- Thưa Sequoia - Nữ hoàng của các loài cây. Hắn cũng như ta đều biết Cây Bốn Lá thần kỳ sẽ mọc ở đâu. Nếu như theo lời thần Gnome và Bà chúa hồ thì rõ ràng anh đang lãng phí thời gian của mình ở đây.
Chàng chẳng cần phải suy nghĩ lâu cũng biết được chỗ mình cần tìm nước là ở đâu. Sid đứng yên lặng suy nghĩ. Ta đã hơn hai ngàn năm tuổi rồi.
Khi ngựa chạy, cây kiếm đã tạo nên một đường cắt sâu. - Tại sao nó lại là sự may mắn thật sự? Chúng khác nhau ở chỗ nào? Ngươi không cần sự chấp thuận của ta.
Thời gian trôi qua thật chậm. Cả ngày hôm đó, anh lang thang khắp khu rừng với những suy nghĩ bi quan như thế. Morgana rất hiểm độc.
Một giọng nói ngọt ngào nhưng thâm trầm, mỏng manh nhưng cứng rắn, mời gọi nhưng lạnh lùng. Và có lúc tôi đã phải nhận thức ăn thừa từ những người hàng xóm tốt bụng. Thực sự cuốn sách đã truyền cho chúng tôi một niềm cảm hứng rất đặc biệt - mọi người đã thao thức biên tập và thiết kế sao cho thật đẹp và mong sao cuốn sách tuyệt vời này sớm đến tay các bạn.
Bà chúa hồ hơi bất ngờ và suy nghĩ một hồi lâu, nhưng cuối cùng bà cũng đồng ý. Ngươi nổi tiếng là xấu xa. - Hỡi Sequoia - Nữ hoàng của các loài cây - ta đang nói chuyện với bà.
Anh quay đầu lại định bỏ đi vì nghĩ rằng nữ hoàng Sequoia không muốn trả lời. tôi chỉ đang cố giúp cậu hiểu để có được sự may mắn. Chàng cảm thấy sung sướng và tự hào về mình.
Năm phút nữa lại trôi qua. Thỏa thuận trao đổi của chúng ta rất đơn giản: Ta nói cho mi biết chỗ mọc của Cây Bốn Lá thần kỳ, còn mi sẽ giết Merlin cho ta. Tôi chỉ cần biết vì sao mà cây bốn lá lại không thể mọc được trong khu rừng này được.
Ngày xửa ngày xưa, ở một vương quốc xa xôi có một phù thủy tên là Merlin. Còn những cây bốn lá may mắn tôi nhờ ông chuyển đến những con người từng bất hạnh, khổ đau nhất trong vương quốc này, những người biết quên mình cho hạnh phúc của người khác. Cư dân trong khu rừng này rất lười biếng.
Và ông bước xuống đến bên anh. Bà cũng có thể ngủ bất cứ khi nào bà muốn. Tôi đã dùng hết số tiền mình dành dụm được và chạy vạy đi vay khắp nơi mới mua được nó.