Sáng nay chép bài một tí. Ở đây, họ cho mình quyền gào thét, nguyền rủa, phán xét. Cũng có thể khác, họ có cách để làm ta không cảm thấy xa lạ, tôi nghĩ.
Nhà con chẳng thiếu thứ gì nhưng con về mang quà thế, mọi người vui lắm. Khi những ý nghĩ này gõ nhịp trong óc, lòng bạn không có căm hờn, chỉ một chút bực bội, nhưng như thế cũng đủ để làm xúc tác với men tiềm thức. Trận trước thắng, thành phố Hồ Chí Minh có đến trên dưới 500 ca tai nạn giao thông, gấp năm lần bình thường, mấy người chết.
Không chung chung như những nhà mị dân. Bạn dậy tìm cái đồng hồ, không ra. Biết là cái ấn tượng ấy chẳng hay ho gì.
Làm thế nào để ngừng viết. Tôi thôi xúc động rồi. Tôi đốt vì nó vô nghĩa.
Người gác sở thú hỏi: vào trường hợp của cô, cô có ra vì mấy hạt lạc không. Tôi muốn có một siêu thiên tài thiện. Chẳng biết còn mấy dịp thế này.
Đôi lúc là lạ một cách ngộ nghĩnh và khó hiểu. Tôi chỉ ngắm nhìn và nghe và ngửi chúng tôi. Thật ra, khi đã muốn sống cho ra sống thì ai cũng phải bon chen.
Cái bài viết mà ban đầu tôi định viết một cách chua cay và trắng trợn. Còn lại, không xứng làm bạn tôi… Này, con nói chuyện với bác không thì bác đi xe ôm xuống bây giờ.
Dù chỉ là một nhân vật. Sự lười biếng, dục vọng bừa bãi, sự e ngại trước cái mới? Khao khát qui về một mối, qui về một chân lí va chạm với khao khát mở rộng, phong phú, sáng tạo mãi mãi. Những người quanh ta quên rằng đời sống cần có những sự chuyên môn hoá.
Học mấy tiết? 3 tiết ạ. Mà mai sau, con cái họ sẽ lặp lại và phát triển thêm. Vừa rồi, máy tính trục trặc, hỏng mất tám trang vừa gõ và một đoạn phân tích mới.
Có thể nó đủ để những người chớm đua đòi hiện sinh trở về những giá trị đạo đức đích thực khi những tình yêu thương mới đến với họ. Tôi không đòi hỏi gì cho mình, không than vãn về nỗi khổ đau của mình; nhưng khi tôi vẫn chẳng gột rửa được cái cội nguồn chia sẻ và đùm bọc của con người, dù có là một thằng đàn ông bất khuất, tôi vẫn là một kẻ hèn… Nhưng với một điều kiện: Những người xử tôi sẽ phải chịu chung hình phạt ấy nếu mai đây, công chúng chứng minh họ đã xử sai và lạm quyền.