Điều này đơn giản có nghĩa là bạn không thể có tốt mà không có xấu. Đây cũng là lúc kết thúc tất cả sự lệ thuộc lẫn nhau, kết thúc tình trạng bị lôi kéo vào cái khuôn mẫu vô minh của nhau, và bằng cách này cho phép mối quan hệ được tiếp diễn. Trong một cơ thể sống vận hành hoàn chỉnh, một xúc động có đời sống rất ngắn ngủi.
Nếu có lòng ghen tị, muốn bào chữa, muốn tranh cãi, muốn giành lẽ phải về phần mình, muốn được yêu thương hay được chú ý như trẻ con, hay có cảm giác đau khổ nào đó – dù nó là gì đi nữa, hãy nhận biết thực tại của khoảnh khắc đó và ôm giữ cái biết đó. Bạn không cần đến chúng đem lại cho bạn cảm nhận về cái tôi của mình. Bây giờ bạn hãy thực hành tâm linh như sau: Khi bạn đi ra ngoài kiếm sống, đừng dành toàn bộ chú ý của mình cho thế giới bên ngoài và cho tâm trí của bạn.
Sự hàn gắn và cứu chuộc vốn sẵn có ngay trong hiện tại. Cơ thể bạn đang trở nên sống động. Nó cũng không bảo rằng bạn không nên thưởng thức những sự vật hay hoàn cảnh vui tươi hay ngoạn mục.
Trước khi vũ trụ xuất hiện, trước khi có vụ nổ lớn “big bang”, nếu bạn thích gọi như thế, không hề có một không gian trống rỗng bao la chờ sẵn để được lấp đầy. Đừng nên đọc chỉ bằng tâm trí của bạn. Bạn sẽ trở nên vô minh.
Nó phát khởi từ bên ngoài phạm vi của tâm trí. Đối với những người còn bám chặt vào khuôn mẫu tâm trí cũ kỹ, thì đau khổ, bạo lực, rối rắm, và điên loạn sẽ ngày càng gia tăng. Ý tưởng lặp đi lặp lại mãi trong đầu tôi là: “Tôi không thể sống với mình được nữa”.
Nó phát khởi từ bên ngoài phạm vi của tâm trí. Bạn không thể tìm hiểu không gian bởi vì nó không nổi bật lên. Khi nghĩ về tương lai, bạn thực hiện việc suy nghĩ đó ngay bây giờ.
nó cần lấy “thức ăn” từ bạn. “Một ngày kia tôi sẽ thành công”. Để nhận biết sự thật này, bạn cần phải sống với nó.
Tuy nhiên, lối thiền định này không thay thế được cách đó. Bao lâu tôi còn là tâm trí của tôi, thì bấy lâu tôi vẫn là các dục vọng ấy, các nhu cầu, các ham muốn, các ràng buộc, cùng các sự ghét bỏ ấy, và ngoài chúng không có “tôi” ngoại trừ một điểm: chúng đơn thuần chỉ là một khả năng, một tiềm năng không được thỏa mãn, một hạt giống chưa đâm chồi. Cảm nhận này sẽ nhanh chóng sâu sắc hơn và chuyển hóa duộc đời bạn.
Cái đối cực luôn luôn phụ thuộc lẫn nhau. Bạn không còn tạo ra hay tham dự vào vở bi kịch này nữa. Đó là lý do giải thích tại sao Chúa Jesus nói: “Hãy tha thứ cho họ, bởi vì họ chẳng biết họ đang làm gì?”.
Bạn có thể cảm nhận được gốc rễ của mình trong cõi Bất thị hiện, và vì thế thoát khỏi sự ràng buộc vào thế giới Bất thị hiện này. Nếu quan sát hành vi bất thức nơi người bạn tình, hãy kiên nhẫn trong thái độ khoan dung đầy yêu thương để bạn không phản ứng nông nổi. Khi tâm trí tái kết nối với linh giác ấy, nó sẽ trở thành một công cụ kỳ diệu bậc nhất.