Tôi tin rằng ông là một quân nhân can đảm và có tài dụng binh. Lawes sững sờ, không biết đáp ra sao. Có lần tới kỳ diễn thuyết, người ta thình lình cho tôi hay rằng tiến mướn phòng tăng lên gấp ba giá cũ.
Gặp nhằm lúc mới mua lại được một chiếc mà có lẽ ông khách keo kia sẽ vừa ý, bèn dùng điện thoại mời ông lại cửa hàng để xin chỉ bảo giùm một việc. Sau khi cân nhắc kỹ, một cách chân thành và vô tư, tôi phải kết luận rằng cháu Joséphine còn giỏi hơn tôi khi tôi bằng tuổi cháu, mà tôi phải thú nhận rằng như vậy không phải là một lời khen cháu đâu. Nhưng tôi ngại rằng cái phong trào chỉ trích và nghi ngờ các vị chỉ huy mà ông rải rác trong quân đội sẽ trở lại hại ông.
Cận thần có người can gián Hoàng đế vì lẽ không được "môn đăng hộ đối". Như vậy có lầm lỡ một chút cũng không sao. Bạn hãy in sâu vào óc hình dung nhân vật có tài năng, trung tin và hữu ích mà bạn muốn trở nên rồi mỗi giờ trôi qua, sức tưởng tượng sẽ lần lần thay đổi bạn cho tới khi thành hẳn nhân vật đó.
Người ta cho rằng tánh hạnh bà như vậy; bởi vì bà mắc bệnh thần kinh. Trong nhiều năm, bà đay nghiến ông, thịnh nộ với ông, mạt sát ông, vì ông in sách cho không, không đòi quyền tác giả, mà bà thì không muốn bỏ những món tiền đó. Dù sao đi nữa, tôi tin rằng đọc câu chuyện sau này do James L.
Rồi có lẽ bạn muốn hấp tấp coi tiếp ngay chương sau. "Nhà này là kết tinh của biết bao nhiêu năm mơ tưởng. Young, người đã lập ra kế hoạch Young, nói rằng không hề nghe thấy ông ra lệnh cho ai hết.
- Thầy đưa tôi một cục phấn. Một hôm, ông bắt được một con thỏ cái mới sanh được một bầy thỏ con. Nhưng Hoàng đế nói: "Có cần chi điều đó".
Vợ chồng người đó rầy nó suốt ngày, không cho nó yên: "Má muốn con ăn cái này cái kia. "Hôn nhân là việc quan trọng nhất trong đời, quan trọng hơn cả sinh và tử". Jim Farley hiểu rằng hạng trung nhân đều thấy tên mình êm ái hơn hết thảy những tên khác.
Hoàng đế Nã Phá Luân đệ tam khoe rằng dù việc nước bề bộn mà ông vẫn có thể nhớ tên mỗi người ông đã gặp. Xin bạn nhớ kỹ rằng trên địa cầu này ai cũng có tính đó hết. Nếu một y sĩ mổ hạch, lấy chất i-ốt trong đó ra thì bạn sẽ thành ra ngu xuẩn.
Mà có khó khăn gì đâu, chỉ một chút suy nghĩ, vài lời ngọt ngào, một lòng thành thật gắng sức quên mình và hiểu người là đủ làm dịu hẳn vết thương. Bạn nên đặt những câu vấn mà ai cũng say mê đáp: tức như những câu hỏi về đời tư hay đời công của họ, những thanh công của họ. vì ông ta muốn giấu tên.
(Vậy mà nhiều người dám cho rằng bà đần độn vì không thuộc sử ký!). Vậy, muốn cải thiện người mà không làm cho người đó phật ý, giận dữ, bạn hãy: Ông thú rằng hồi thiếu thời, ông đã mắc những tội lỗi không thể tưởng tượng được, cả tội giết người nữa và để chuộc tội, ông nhất định theo đúng giáo lý Cơ Đốc.