Khi đọc lại những điều mình đã viết trên bảng, James chợt nghĩ đến những vị giám đốc trong công ty - những người cũng có thể đang gặp phải khó khăn như anh. Lần này, trước khi tới văn phòng của Jones, James rẽ sang quán cà phê Starbuck's để mua hai ly Americano và hai chiếc bánh nướng. Anh vẫn chưa quên cảm giác lo âu và thất vọng thường xuyên trước đây, và anh cũng nhớ những gì mình đã nói với con gái cuối tuần trước, khi hai cha con anh cùng chơi cầu lông: "Càng được chuẩn bị kỹ lưỡng, công việc sẽ càng trôi chảy và con sẽ càng cảm thấy vui hơn khi công việc hoàn tất".
Một lần nữa, công việc trong bộ phận của James lại trở nên trôi chảy. Kết thúc quá trình giao việc bằng cách lập bản tổng kết. Nghiên cứu và chọn cách thực hiện tốt nhất; thông báo nguyên nhân chọn lựa; khởi xướng việc chọn lựa.
Jack, sếp của anh, gọi James lên văn phòng gặp ông. Lúc nào trông ông cũng thoải mái và hòa đồng với các nhân viên. Rồi họ làm việc trong cùng một công ty và mua nhà trả góp ở cùng một chung cư.
Tớ hiểu ý cậu chứ, nhưng tớ nghĩ, đôi lúc ta nên khởi đầu từ những bước nhỏ trước khi tiếp tục những bước lớn hơn. Bây giờ, khi đã rảnh rỗi hơn, anh muốn giúp mọi người tận hưởng những ích lợi từ việc ủy thác hiệu quả như anh! Anh thật sự cảm thấy nhẹ nhàng và vô cùng thảnh thơi.
Trước mặt James là hồ sơ của dự án mà sếp đã giao cho. - Thưa ông, tôi rất muốn bàn rõ hơn về dự án này nhằm đảm bảo rằng tôi đã hoàn toàn hiểu hết những điều ông mong muốn. Quả là một cuộc sống mà anh hằng mơ ước!
Lúc nào trông ông cũng thoải mái và hòa đồng với các nhân viên. James vẫn còn nhớ nét mặt tỏa sáng vì tự hào của Jessica khi cô ấy bước vào văn phòng anh để báo cáo công việc. - Lại có rắc rối rồi cậu ạ, - James nói ngay khi bước vào phòng của Jones.
- Không đơn giản đâu. - Tức là cậu sẽ tổng kết ba vấn đề sau: những điều đã hoàn tất tốt, những điều cần cải thiện và những điều học được từ công việc. Quả thật là đúng như thế, tất cả nhân viên cùng phòng với Jones đều cảm thấy như vậy.
- Bất cứ điều gì cần làm sao? Khi chỉ còn lại một mình, James cảm thấy thật sự bối rối. "Ông vui lòng nói cụ thể cho tôi biết tôi đã làm gì để ông phải thất vọng!".
Thậm chí, anh còn không nghĩ đến điều đó nữa. Nhưng hiện nay nhân viên của tớ lại trễ thời hạn. Và tôi nhận ra rằng, mặc dù "triệu chứng" khó khăn của mỗi người là rất khác nhau, thế nhưng tất cả họ đều đang cần đến một "loại thuốc điều trị": đó là cách ủy thác công việc sao cho quy trình tổng thể được hiệu quả hơn.
- Đến lúc này, cô ấy bớt nóng giận hơn và đã chỉ cho tớ thấy một sự thật hiển nhiên khác nữa. Cậu chỉ cần mời tôi vài xiên cá nướng ngoài trời hoặc vài cái bánh mì kẹp thịt với hành do cậu làm là tuyệt lắm rồi! Thế mà anh chỉ tập trung vào việc hướng dẫn công việc sao cho rõ ràng và chính xác, đến nỗi quên cả dặn dò nhân viên về thời hạn hoàn thành công việc.