Cho đến nay, trong phần này, chúng ta đã nói về làm cho ai chấp nhận lời mời của bạn và cách từ chối lời mời của những người khác. Chẳng hạn, một người nào đó hỏi bạn, Bạn đi làm bằng xe buýt có mất nhiều thời gian không? Thả bàn tay của bạn vào bàn tay của anh ta đủ khoảng cách để chạm vào tĩnh mạch và tiếp xúc với làn da của bạn, một dấu hiệu khác của cái bắt tay nồng ấm.
Để nói chuyện với những người không biết tiếng bản xứ, bạn cần học một ngôn ngữ mới, rất đơn giản. Không còn nghi ngờ khi bạn đã nghe những người huyên hoang tuyên bố, Tôi ư? Ôi không, tôi không bao giờ xem vô tuyến cả. Hãy cảnh giác! Đừng ngồi vào chỗ của gấu Papa.
Leil, câu này quá đúng. Tôi thích cảnh cô ấy uốn lượn những tia laze được phát ra từ chiếc vòng đeo tay bằng bạc dặc. Nếu anh ấy đang đeo kính, liệu đôi mắt của anh ấy có ở giữa hai mắt kính hay không? Hay hơi cao hơn hoặc thấp hơn một chút? Đó có phải là kính hai tròng không?
Hãy nhạy cảm với sự thực là điều đó có thể khơi dậy sự tưởng tượng không tốt hoặc tới một sự tự nhận thức tiêu cực về bản thân. Hãy tiến nhanh về phía nó với vẻ thích thú. Bạn cũng sẽ biết cách tặng cho họ một món quà đặc biệt, đó là món quà của lòng tự trọng.
Nếu bạn phải nói về những người có bất kỳ quyền lực nào với bạn, ít nhất hãy nói dứt khoát: Giả sử bạn đang nói chuyện với một người bạn tốt nhưng bạn biết là bạn phải gặp những người khác tại cuộc họp, có lẽ bạn nên nói, (tên cô bạn hoặc anh bạn) này, tôi rất muốn nói chuyện với bạn, nhưng thực sự lúc này chúng ta nên gặp gỡ những người khác. Bị tra tấn bởi chiếc điện thoại di động chết tiệt của Marty thật là quá đáng.
Robin Dawson, bạn của tôi ở Evanston, Illinois, vì đã dạy cho tôi cách tránh bị bẽ mặt khi tôi không theo kịp mạch câu chuyện mà họ đang nói; Liếc nhìn, tôi thấy ông vẫn đang cầm tấm danh thiếp của tôi bằng cả hai tay. Tôi hồi hộp mở thư ra.
Đó là lần đau đớn hơn cả khi tôi thờ thẫn trước khán giả là những luật sư. MẸO NHỎ #84 Hãy nói với người có tên là Whoozat rằng bạn biết hai người có tên là Whoozat Câu hỏi: Bạn có thể nói như thế nào khi mỗi người viết thư đều cảm thấy thấp hơn thế về địa vị so với người mà họ gửi thư đến?
Hãy hỏi người ấy một số điều về ngày hôm đó. Nhìn bạn căng thẳng giống như một con gà tây tháng Mười một. Đã bao lần bạn đang nói chuyện thân thiện với một người và bỗng nhiên câu của bạn bị ngắt bởi tiếng chuông, bản nhạc số năm của Beethoven, Led Zepplin hay bản nhạc salsa ầm ĩ phát ra từ trong túi của cô ấy? Giống như cách thể hiện sự cuốn hút của người đang hát, cô ấy thọc tay vào túi lấy điện thoại và nhìn chằm chằm vào màn hình trong giây lát.
Cô ấy mời tôi đến dự lễ khai trương một thư viện riêng chuyên về sách lịch sử của Mỹ. Đó là những gì mà Dale Carnegie viết cách đây bảy mươi năm. Tôi đã cầu xin bạn trong khi tôi đang đau quặn ngực.
Hừm, anh chàng này có vẻ tự tin về sản phẩm của mình. Toàn bộ vấn đề về việc thể hiện chữ ký của bạn chỉ là để tỏ sự tôn trọng và để kết thúc thư một cách thân mật, có đúng vậy không? Trong ngữ cảnh này, cách cư xử và phép lịch sự đó có nghĩa là những dấu chấm câu và dấu hỏi.