Có cảm giác rằng, cách tìm thấy đam mê trong công việc của Watson là một thứ đam mê cưỡng bức có được từ sự hiểu biết. Con đường nhận thức và nhận thức trong kinh doanh của Watson là con đường khó nhọc. Time thì dựa trên thực tế lịch sử mà đánh giá.
Và ông luôn để mắt, nghe ngóng những kỹ sư, những nhà sáng chế. Và việc quản lý công ty này đi đến tầm mức là chi nhánh đạt hiệu quả nhất, Watson đã lọt vào tầm ngắm của ban lãnh đạo NCR. Và IBM có thể ngẩng cao đầu vì đây là máy tính đầu tiên cho phép lập trình bằng phần mềm bằng cách sắp xếp các nút trên một bảng nút cắm.
Một triết lý kinh doanh như vậy đã chứng tỏ được tính bền vững của nó qua thời gian. Và dấu ấn này còn lưu lại trong cách thức Lou Gerstner cứu thoát IBM sau này. giao du với mọi người và tại đây ông đã chuyện phiếm với người quản lý bán hàng của NCR là John Range.
Đối thủ dẫu có đốn ngã ta bao nhiều lần thì ta vẫn có thể đứng dậy. Và thái độ đó cho phép người ta đủ khả năng để chia sẻ quan điểm và hiểu biết của đồng sự. 1917, Watson người đàn ông sắt đá đã bật khóc khi chứng kiến người mẹ thân yêu ra đi vào cõi vĩnh hằng mà không thể làm gì được.
Với Watson chỉ có một IBM mà thôi. Thông điệp đối thoại của ông đã kích thích ban đầu tinh thần trao đổi giữa các thành viên điều mà Flint lo lắng chính là không khí trì trệ và bè phái trong doanh nghiệp. Chính sách này của IBM ra đời trước một năm sovới sắc lệnh Brown của Tòa án Tối cao Mỹ, vàtrước 11 năm so với Đạo luật của nước Mỹ về Quyền Bình đẳng của Người Da đen.
Năm 1913, một năm trước khi Watson rời khỏi NCR của Patterson, Watson có dịp rao giảng một trong những công thức nổi tiếng của mình. Với mục tiêu đó, Watson đã mời những nhân vật danh tiếng nhất của khoa học đến đây để làm nền cho cỗ máy tính mới. Tommy có một chỗ ngồi trong mười hai chỗ như vậy, vây quanh một cái lò sưởi.
Cuốn sách do đó sẽ được viết theo cách song hành. Cuộc đời của chồng bà là một chuỗi quan sát phi thường. Trong thành công của Watson, có một phần may mắn.
Gia đình Watson không còn bất cứ ai làm việc trong IBM. Trước tình hình đen tối như vậy, các nhà lãnh đạo IBM đứng đầu là chủ tịch John Akers thấy cần phải tìm ngay một nhà điều hành đủ sức để cứu IBM. CEO Andy Grove của Intel cũng phải thốt lên: Không thể tưởng tượng IBM đã suy sụp đến mức nào.
Tòa nhà hoàn thành vào năm 1933 này là giấc mơ của các nhà khoa học. Đó là nửa còn lại của thành phố IBM, khoảng hơn 400 mẫu. Thật ra, đây là lần thứ hai Watson cưỡng bức con trai yêu dấu của mình vào con đường kế nghiệp.
Trở về từ chiến tranh, Tom một lần nữa đã nhận ra nhanh chóng rằng, tương lai của IBM lệ thuộc vào máy tính điện tử, chứ không phải là những máy lập bảng có từ thế kỷ XIX. Ông suy nghĩ và suy nghĩ về định đề sao cho nó đủ rõ về tính khách quan và sự chân tình. Bằng cách từ bỏ những lối mòn có sẵn, Watson đã vất vả để đưa công ty của mình tăng trưởng lên gấp đôi, rồi gấp ba lần.