Watson đã góp một công lớn trong việc hình thành khái niệm trách nhiệm cộng đồng của doanh nghiệp mà chúng ta quen nghe hôm nay. Học dang dở trường thương mại. Suy nghĩ, suy nghĩ và suy nghĩ là điều ông khuyến khích nhân viên khi đứng trước mọi yêu cầu của công việc và của khách hàng.
Cơn giận của ông chưa nguôi suốt cả thời gian dài sau đó. Ông đã tin là không có khách hàng nào có nhu cầu tính nhanh như vậy, ngay cả với ngân hàng, cục dân số hay quân đội. Sau này, ở IBM, Watson rất chú trọng đến việc chăm sóc đời sống nhân viên nhưng, dĩ nhiên, là ở quy mô lớn hơn và với cách thức khác.
Nhưng người của IBM thích gọi ngắn gọn là Mark I và cái tên đó ngày nay vẫn được nhắc đến, với cỗ máy vẫn lưu trong bảo tàng điện toán. Watson bất ngờ gửi trả huân chương cho Hitle và công bố bức thư gửi cho Hitle. Ngay cả khi Grestner sa
9, Nhật đầu hàng Mỹ trên chiến hạm Missouri sau khi nước Nhật bị ném bom nguyên tử vào ngày 6. Nhưng vào lúc suy thoái, rõ ràng IBM đã lơ đễnh suy nghĩ (Think) về nhu cầu của người kinh doanh trong một thế giới xuất hiện nhiều công nghệ mới. theo ý khách hàng, nhân viên phải đáp ứng mong đợi của khách hàng chứ không phải đáp ứng mệnh lệnh của cấp trên.
Rõ ràng Dickinson đã không thỏa được tham vọng siêu máy tính của Watson nhưng đồng thời lại chỉ ra giá trị thương mại phổ biến của nó ở chỗ nhỏ và nhanh. Năm đó Watson 17 tuổi, tức 1891, và lần đầu tiên biết đến một thành phố. Hai nhà thiết kế là John Presper Eckert và John Mauchly đã sử dụng
Giữa một núi sự kiện cho thấy Watson càng ngày càng tiến sâu vào khoa học máy tính như vậy, thì thật khó tin là ông đã phát biểu như vậy. Đó là thời điểm người của IBM hát vang hàng chục bài hát của riêng IBM, suốt ngày. Chẳng bao lâu, Watson thất vọng vì kiếm được quá ít tiền.
Chữ T được đặt giữa, to hơn cả và đè lên dang đôi cánh của nó lên bốn mẫu tự còn lại. Từ trước đến nay người ta vẫn tin rằng Thomas Watson đã nói: Tôi nghĩ có một thị trường thế giới cần năm cái máy tính. Cha nghĩ, sợ hãi là động cơ vĩ đại cho thành công.
Thực ra, FORTRAN chính là tiền thân của BASIC và cũng bị những khuyết điểm như BASIC. Hoài bão đó còn đẩy ông đến những quyết định đầy phiêu lưu tiếp theo. Giờ đây, IBM chỉ cần cải tiến cho phù hợp với thị trường dân sự, thay vì đem vứt chúng đi.
Lúc này, ông cần cho thế giới biết tâm niệm làm ăn của ông là gì. Patterson được mô tả như một nhà quản lý độc tài. Năm 1933, năm chữ này được khắc trên cổng ra vào của trường huấn luyện trong khu vực nhà máy của IBM ở Endicotte.
Các cư dân chuyển lên tầng hai bắt đầu di chuyển bằng thuyền đến trụ sở NCR trên vùng đất cao. Hai năm trước họ đã nghe Watson công bố làm ra một tổ chức vinh quang. Nỗi hoang mang, lo sợ theo sát các nhà lãnh đạo cấp cao của IBM khi các đối thủ đang tiến gần.