có một đứa bị nằm trần truồng trên sàn lạnh cho đến sáng mà chẳng đứa nào đoái hoài vì nó trơ trọi không kẻ thân thích suy ra không có tiền và thế là chỉ đến lúc nó sắp chết thì sợ hậu họa bọn mày mới chịu xúm lại Rồi thì thời gian trôi, ở những lớp màng được vén khác, chàng trai lại tưởng tượng sâu hơn: Những viên gạch vuông so le mà cứ hai viên trên và một viên dưới thì tạo thành chữ T in hoa.
Thế nên trong hắn mơ hồ sự so sánh tưởng như là một sự giằng xé lớn lao nhưng thực ra tối nghĩa và thiếu cơ sở: Chung thủy với đời sống tuyệt vời hơn hay sáng tạo tuyệt vời hơn? (Cái này từa tựa như câu hỏi vị nghệ thuật hay vị nhân sinh). Nếu giờ này tôi ở nhà, mọi người chắc đã yên tâm ngủ. Kẻo lỡ ra dân tình chỉ đọc được đến đây, suy diễn lung tung thì khổ.
Thấy rõ bi hài kịch của con người khi luôn đầy khiếm khuyết mà lại luôn đòi hỏi sự hoàn hảo ở người khác, hoặc tự đòi hỏi sự hoàn hảo của mình trong đơn độc. Dải đường chính phía ngoài lắp đèn thưa thớt, âm u, bụi mù. Nhà văn vội vàng quệt nước mắt.
Thi đại học nhiều người giỏi vẫn trượt thẳng cẳng con ạ. Vẫn có những nỗi buồn nhớ và thất vọng xen vào. Sáng được bác cho ngủ bù.
Hoặc là chúng sẽ trở nên gian dối. Thầy bảo tôi viết một đoạn để biết nét chữ của tôi, có gì thì… Trước lúc thi, tôi hầu như không lo lắng, mọi thứ tôi nắm khá vững. Bỗng chị bị tuột mất dép.
Vẫn đang chỉ là kinh doanh chộp giật. Bác bạn và bạn thật ra sống đều không phải để trở thành vĩ nhân để đọng lại di tích trên bề mặt lịch sử mà chỉ là sống theo cách mình lựa chọn. Lại đánh một canh bạc nữa.
Bên phải là bụi cây, bụi cây, rồi đến bể bơi. Rồi lại sợ hãi, ân hận, hối lộ nó đừng mách. Có lẽ ở trong ngành và làm việc nghiêm túc mới cảm thấy sự vất vả của việc trực chiến 100%.
Tưởng chăm hóa ra vẫn lười. Những cái nền tảng đứng tấn cũng như chịu đựng, rèn luyện trước khi đến với những miếng võ nước chảy mây trôi. Chả hiểu họ làm thế để làm gì.
Ông anh cũng làm theo. Cháu làm bác buồn lắm (bác theo lên cầu thang). Từ đó mẹ có nhiều biểu hiện dịu hiền hơn.
Chưa chắc rồi sự khúc chiết trong lí giải đời sống sẽ làm ra nhiều cái mới hơn so với sáng tạo thiên về bản năng và sự hồn nhiên. Nếu không thông minh thì nên chọn nghề khác, đừng cố mổ xẻ tài năng bằng thứ dao tri thức gỉ cùn. Đó là những ý nghĩ từng diễn ra và không chắc sẽ thôi diễn ra.