Nhưng họ không dùng được những cái đó để làm loài người đẹp hơn. Bảo: Con học tối thế, bật đèn lên chứ. Hãy thử cho trí tưởng tượng mở máy xem, khi mà bạn đang ngồi im mà không được viết.
Và dần hình thành được nhiều cái trong đầu. Chỉ còn lớp tro mỏng bên ngoài. Công tắc ở đâu để mẹ tắt cho.
Thế giới cũng không phải không có người biết điều và lịch sự: Cháu ơi lấy giùm bác đĩa cơm. Cũng có thể làm cho nó rối rắm thêm. Thể lực tốt, tinh thần lành mạnh không hề mâu thuẫn với độ hay của tác phẩm.
Và phải đập xác xuống nền đá hoa lạnh buốt. Ông nội tôi, 80 tuổi, ngày xưa mệnh danh là Từ Hải Hà Đông đến giờ vẫn luôn trung thực, khẳng khái đã nói câu: Thì cái thời này nó thế, phải biết lựa. Đây là một sự tham lam.
Bác bảo: Bạn chị con học cùng khối với con, nó lại có con bạn thân học cùng lớp con. Mà phần lớn vì bạn mất tự do. Mướt mồ hôi để quên đi niềm trơ cứng ở xó lớp.
Mà bác ta có tin hay không chẳng phải vấn đề then chốt. Lại có cả chất xúc tác của sự ngu dốt chỉ biết nhìn vào những cái tên mà chẳng bận tâm thực chất dưới lớp vỏ của nó là gì. Khi về đây nghĩa là bạn tự do.
Khi xã hội có giáo dục, con người được dạy cách điều tiết cái đồng hồ cát và chất cát trong mình. Cái này họ cũng nhầm. Mà này, mấy giờ rồi còn tưởng tượng! Mày đang mất cái giấc mơ.
Ngồi cà kê dê ngỗng thêm một lát tôi bảo nóng quá rủ ông anh ra. Kẻ bất tài sẽ khóc lóc, than thở. Điểm Văn trúng tủ nhưng cũng hơi bất ngờ.
thơ ơi còn hay nữa không - sao lòng cứ thấy mùa đông thế này - còn hay chứ vẫn còn hay - bằng không đưa đẩy bàn tay phí hoài - thơ ở trong tớ ở ngoài - cả thơ cả tớ lạc loài bên nhau - thơ đau tớ cũng đau đau - thơ buồn tớ cũng mau mau buồn buồn - hai tay thơ bắt chuồn chuồn - biết đâu tớ cũng lìa nguồn mà xa - thơ ơi thơ có phải là - nỗi oan chẳng thể thật thà giải duyên - tình yêu là kẻ tật nguyền - lắp vào những miếng hão huyền nhân gian - cũng còn nhiều chuyện phải bàn -vốn nhân cái dịp bầy đàn lung lay Cũng chẳng có gì lạ kỳ để tả. Thế thì nổ bố đầu còn gì.
Chả biết đường nào mà lần. Vừa đi đá bóng về buổi chiều, bác hỏi: Hôm nay cháu có đi học không. Tôi là người anh, tôi phải nói gì với nó đây? Tôi hiểu sự ích kỷ và lười biếng việc nhà của nó.