RobertSobel trong Thomas Watson Sr: IBM and the Com-puter Revolution, 1981, cho biết trong một buổi phỏng vấn vào năm 1952, Watson là người bán hàng giỏi nhất miền Đông nước Mỹ của NCR với mức lương 100 đôla một tuần. Điều này có một phần sự thật không chỉ ở Việt Nam mà nhiều nơi trên thế giới, không chỉ tồn tại trong thời đại này mà ở trong bất cứ thời đại nào trước đây (và có lẽ còn nữa trong ngày mai). Watson đã không chọn nhầm người để IBM tiếp tục phục vụ con người.
Nó được trang hoàng bằng đồ gỗ và cả thảm Ba Tư. Con người giữ vị trí hàng đầu, là trung tâm, là động lực và là mục tiêu trong mọi quyết định. Bạn không thể làm việc nhóm mà không chịu thảo luận.
Đây là thế hệ đầu tiên được đào tạo chuyên về máy tính điện tử. Có thể khi Watson để cho câu thần chú Think của mình được dán và đóng dấu khắp mọi nơi thì ông đã quá say mê chủ nghĩa duy lý. Sau năm giờ hành trình, đoàn tàu IBM dừng lại tại một bãi đất trống của khu nhà máy IBM ở Endicott.
Điều này có một phần sự thật không chỉ ở Việt Nam mà nhiều nơi trên thế giới, không chỉ tồn tại trong thời đại này mà ở trong bất cứ thời đại nào trước đây (và có lẽ còn nữa trong ngày mai). tiên đoán thị trường tương lai, rằng sau khi ngại chi tiêu vì nạn thất nghiệp sau chiến tranh thì người ta sẽ móc hầu bao mạnh mẽ để tái thiết cuộc sống. Rất có thể niềm tin vào thiên đường giải trí sẽ lung lay nếu Watson không thể hiện một bằng chứng thiện chí sự thật khác, đó là trở thành công ty đầu tiên trên thế giới thực hiện bảo hiểm suốt đời.
Peter Drucker tóm tắt về Thomas Watson trong ba chữ Quite Intentionally Dignified, US Today 19. Trong số các vị khách mời, người ta thấy cả nhà khoa học lãnh đạo dự án Manhattan, Robert Oppenheimer. Cuốn sách này cho rằng, các máy móc của IBM tại Đức đã giúp Hitle quản lý và giết người Do Thái.
Người chụp ảnh bấm máy. Đó là chuyện của năm 1937, năm Tom gia nhập IBM trong vai bán hàng. Đến những năm 1990 của Gerstner là 130 quốc gia.
Watson đã vướng nhiều sai lầm khi xây dựng tổ chức IBM, mà kinh doanh là cách nó tồn tại, xoay quanh tâm niệm của cá nhân mình. khác như sợ rằng kinh nghiệm quý giá của mình bị lãng quên. Sáu trăm thực khách nhìn thực đơn và phì cười: Nước dùng tiết kiệm sức lao động (nước bổ dưỡng), Cải trộn linh kiện tính toán (gỏi cải trộn gia vị) và một món được thiết kế đại loại như vậy.
1985 rời khỏi IBM hoàn toàn. Điều này cũng giống như Drucker đã viết: Không có nhân viên, không có lãnh đạo. Đối thủ dẫu có đốn ngã ta bao nhiều lần thì ta vẫn có thể đứng dậy.
Trong khi đó, bộ phận người lao động tri thức tăng lên khoảng 33%, bao gồm cả nhân viên dịch vụ, trong toàn bộ lực lượng lao động. Watson chỉ để IBM tham gia dự án này ở khâu thiết kế thiết bị đọc thẻ. Như vậy, với một tâm thế luôn hướng về cộng đồng, luôn khát khao làm cho xã hội quanh mình (có thể nhỏ gọn trong một ngôi làng hoặc rộng lớn bằng cả một hệ mặt trời) tốt đẹp hơn, chính họ, những doanh nhân (dù lớn hay nhỏ, dù Tây hay Ta, dù cổ hay kim) luôn được xã hội tôn vinh không phải vì số của cải khổng lồ họ kiếm được, mà vì những đóng góp vô giá
Nếu thắng, IBM sẽ dẫn đầu thế giới. Có cách nào làm cho nó nhỏ gọn hơn không? Thưa có! nhà quản lý Spahr trả lời. Watson cho sản xuất chỉ 100 cái.