Tôi không cần những sự ban ơn bề trên của họ. Cái bướu ở lưng lồi lên. Hiếm người thấy đỏ mặt.
Khi ấy, nếu quả họ thấy tôi bất hiếu, tôi lừa dối thì tôi càng mong họ đuổi tôi ra khỏi nhà để đỡ phải nhìn mặt nhau. Vì sự mệt mỏi vì những nỗi lo của họ. Con nghe lời bác nào.
Người ta có thể có bản lĩnh để chịu nhục, chịu chơi bẩn nhằm làm nên nghiệp lớn. Khi những điều dạng như thế được viết ra, điều bạn ngại nhất là những kẻ bệnh hoạn ngu xuẩn không hiểu vô tình đọc được sẽ bắt chước. Thật ra, nếu bạn đấu tranh vì nhân loại, vì đất nước quê hương, vì nhân dân hay vì gì gì đó cũng không nằm ngoài việc tháo gỡ những tình trạng như thế này.
Không quản lí chặt, nó dễ bị dụ dỗ làm bậy lắm. Tôi biết các chú bực tôi, trước thái độ của tôi lúc ấy. Tự an ủi anh mới bước vào đời không ăn thua.
Kinh phí trên rót xuống cho chuyên án ma tuý là lớn nhất nhưng cứ như dầu được chuyển qua một dãy đường ống dài dằng dặc và đầy chỗ rò rỉ. Nhưng con chim tung cánh trong lồng không thể rộng dài như giữa bao la trời đất. Điều đó càng làm họ lấn tới, họ không hề coi viết là một công việc.
Tôi đã đang và sẽ không viết hoặc không công bố sớm thế này nếu tôi không tin mình là một thiên tài (về khoản này) hoặc ít ra là một tài năng đếm trên đầu ngón tay. Chỉ hai chữ BÀI LÀM mà tôi viết mãi ông ta không hài lòng. Tất cả mối bận tâm của họ nằm trong vòng luẩn quẩn ấy.
Nhưng lúc này cũng là lúc mọi người trong nhà thức dậy. Các chú bảo: Mày còn đứng đấy làm gì?. Họ để khao khát cải tạo đời sống héo khô ngay từ lúc chưa mọc lên.
Tôi đang làm cái việc chép nhật ký hay ghi lịch sử của mình? Không cần biết. Và với trí tuệ cùng được mở mang, biết đâu có thể hiểu nhau hơn. Nó muốn khám phá tôi.
Họ đã bị những kẻ đứng trên và tuổi tác biến thành những nhà giáo điều, cái mà tuổi trẻ họ đã từng bất bình. Bạn vừa chợp mắt, nói chính xác hơn là lịm đi, chừng 1 tiếng thì cảm thấy một cái gì đó dài dằng dặc làm mình khó chịu. Còn dùng vũ lực để cải tạo bạn nhằm giữ thể diện, cái này họ có thừa khả năng, thì hóa ra họ đang lặp lại tình trạng bất công và vi phạm quyền con người liên tục của đất nước này.
Vậy ra là tại những lần như thế này. Có thể đó là trạng thái của một kẻ đã thỏa mãn và nhàm chán về dục vọng hoặc một kẻ luôn phải đè nén nó. Quá ngu dốt để biết nhanh chóng sử dụng cái vật chất có thể san sẻ ấy mà nhân lên những hạnh phúc tinh thần.