Mười năm trôi qua và Nomasir thành đạt quay trở về ngôi nhà của cha mình đúng như đã hẹn. - Tôi không tin các ông chủ muốn đánh chết những nô lệ làm việc siêng năng và cần mẫn. Bởi vì, những thứ này có thể tồn tại lâu dài và sau này nếu cần, bạn có thể bán hay cho thuê để thu lợi.
- Xem kìa, đằng kia là thung lũng. Đêm đó, ông thức rất khuya để làm một cái khay bánh đi bán dạo. Nói xong, ông Algamish lại nhìn thẳng vào mắt tôi và không nói thêm gì nữa.
Mày cứ bán với giá hai xu một cái. Bỗng từ xa, một đoàn người đông đúc xuất hiện. - Đây là một câu chuyện khá đặc biệt.
Trong một xã hội vốn xem trọng nguồn gốc danh giá và uy tín con người, nếu ông thổ lộ những bí mật thân thế của ông và ông Arad Gula cho chàng trai này nghe, thì sự thể sẽ thế nào? Có xảy ra điều gì tồi tệ không? Nhưng nếu ông không đặt niềm tim ở Hadan Gula, thì ngược lại, có lẽ ông cũng không bao giờ có được sự tin tưởng của cậu ta, và ông sẽ không bao giờ cải huấn anh chàng này được. - Thế thì hãy bắt con lừa làm thay công việc cày xới của con bò. Trái lại, tôi muốn mình trở thành một khách mời danh dự trong bàn tiệc của những gia đình giàu có ở Babylon.
Già có, trẻ có, nhưng đa số ở độ tuổi trung niên - họ hẹn nhau cùng họp lại ở đây để bàn bạc, thảo luận về con đường làm cho bản thân và vương quốc của họ trở nên giàu có, tất nhiên là dưới sự dẫn dắt của một người đầy kinh nghiệm và nhiệt huyết là vị thương gia giàuBabylon. Bà ấy rất xinh đẹp nhưng không giống như những người phụ nữ chịu khó, chịu khổ của chúng ta. Nó đem lại sức mạnh, niềm tin mãnh liệt để ông có thể phấn đấu nhằm thoát khỏi thân phận hẩm hiu của mình.
Rodan xúc động cám ơn những lời khuyên tận tình của Mathon rồi ra về. Ông Arkad âu yếm đặt bàn tay của mình lên đầu Nomasir và nói: Tôi cũng nói với bà ấy rằng, tôi không phải là người sinh ra để làm nô lệ, mà là con trai của một người tự do, chuyên làm yên ngựa ở Babylon, đồng thời kể lể nguyên nhân tôi lưu lạc đến vùng Syri này.
- Anh đã gợi ý cho chúng ta một đề tài thảo luận rất hay. – Trong hai câu chuyện trên, dịp may vụt khỏi tầm tay là do sự trì hoãn của chúng ta. Cổ họng của bọn ông khát cháy nhưng vẫn không thể nào uống nước được, bởi nước uống lúc nào cũng nóng như vừa mới đun sôi vậy.
Nó có vẻ rất có lý! Vì vậy, tôi quyết định làm thử. Arkad vừa dứt lời, một vị thương gia khá cao tuổi đứng lên xin nói: Trong thành có những con đường, phố xá và nhiều cửa hàng lớn cố định.
Ông hết sức mừng rỡ, vì từ đây ông ta đã có những đồng tiền riêng của mình. Hai con lạc đà nằm cách tôi không xa. Không phải ai cũng làm được như anh vậy đâu! - Một người khác lên tiếng.
Chị là người thân duy nhất của em và em cũng rất mong chồng của chị có cơ hội để trở nên giàu có. - Tại sao bà lại lo lắng đến những chuyện điên rồ của ông ấy chứ. Hai cặp mắt lờ đờ của hai con lạc đà bỗng nhiên mở to và sáng lên qua giọng hét của tôi.