Vì điều đó sẽ khiến bạn buồn ngủ mà không ngủ được. Tôi nghĩ, những người sáng tạo cũng cần khỏe mạnh. Và nếu ông chỉ đến đó có một mình thì có phải sướng không?
Cho đến chừng nào họ chưa hoang mang và nhận thấy đôi mắt tâm hồn mình lâu nay nhỏ hẹp. Và bạn cảm thấy muốn đi ra dưới giàn gấc kia, tập nhẹ một chút. Bạn muốn dấn thân, muốn vắt kiệt mình bằng cách phun trào không nguôi nghỉ những luồng ý nghĩ (qua các truyện khác hơn là dạng viết khá cụ thể này).
Về danh tiếng và giá trị. Trong lúc tập, gặp một người quen nữa. Làm khổ nhau khi đời người chỉ một lần và đủ khả năng để không làm nhau khổ.
Cũng chẳng nhớ được nhiều. Cậu có cho rằng mình mạnh hơn để bác bỏ tớ không? Tùy cậu. Sau niềm vui chung, họ dễ lại lừa dối và khinh thị lẫn nhau.
Rồi hắn biến đi đâu đó. Tôi xịt xịt xịt lên đầu. Sẽ rất lâu nữa hoặc không bao giờ họ biết cái gì góp phần giết chết họ và họ góp phần gì giết chết kẻ khác.
Khi mà bạn rời xa căn nhà phía trước là con mương ăm ắp nước. Tội bác quá, bệnh nhân này quả khó chữa. Và dễ sống hơn một chút.
Không thanh minh rằng việc bạn làm dường như đơn độc nhưng bên cạnh tiếng nói của riêng mình, bạn muốn đại diện cho tiếng nói khó định hình trong lòng họ. Đó là mong muốn hết sức chân chính và cũng là mong muốn của bạn. Thậm chí, có thể xuất hiện chút tò mò và hơi háo hức là khác.
Tích trữ một khả năng kiến giải, phân tích tàm tạm để mổ xẻ vấn đề. Nguy cơ đội bạn ghi bàn thì nín lặng, im phăng phắc. Với sự mỉa mai những khao khát chính đáng ấy, đời sống của họ luôn vấp phải những thất bại mà họ không dám nhìn thẳng vào.
Có một chị vào hỏi mua giấy gì gì đó, không nghe rõ, hỏi lại, à, giấy vệ sinh. Cảm giác như không thể lành lại được. Xé chừng chục trang thì bác tôi lên.
Dù tôi rất ghét những người ích kỷ và khe khắt. Nói thì hay mà làm thì rất dở. Và bon chen không bẩn, không ác.