Theo giáo sư John Hamler: ”Điều khác biệt lớn nhất trong cuộc sống tinh thần của hầu hết những người bình thường và các "nhà khoa học" là người bình thường luôn để cho các sự kiện diễn biến một cách ngẫu nhiên và cảm nhận như bản chất nó vốn có. Chúng ta cần phải thường xuyên đo những tiến bộ trong công việc để biết rằng mọi việc đang tiến triển theo chiều hướng tốt đẹp. Các nghiên cứu so sánh tầm quan trọng của gia đình đối với những người cao tuổi và những người trưởng thành cho thấy, cả hai nhóm tuổi đều xem trọng gia đình và coi quan hệ gia đình là một trong những niềm vui lớn nhất.
Khi đối mặt với một tình huống không chắc chắn, những người không hạnh phúc sẽ dễ dàng đi đến kết luận tiêu cực. Những người quá ganh đua luôn đánh giá thành công của họ thấp hơn những người biết dũng cảm vượt qua thử thách cũng như chấp nhận sai lầm hay thất bại của mình. Đừng hướng quá nhiều suy nghĩ đến những người và những điều khiến bạn tổn thương.
Khi cuộc sống trở nên tồi tệ hơn, chúng ta thường có khuynh hướng đào bới, suy luận hàng loạt những lý do và nguyên nhân khiến chúng ta thất bại. Nếu không có thái độ như thế thì khả năng cảm nhận hạnh phúc của chúng ta sẽ giảm đi một nửa. Khi những người bạn thân, hay một thành viên trong gia đình đi xa, chúng ta dễ lơ là và không quan tâm đến họ.
Tốt hơn hết là vào những lúc cần thiết, hãy nhớ và nghiệm lại - bạn sẽ cảm nhận trọn vẹn những gì đã trải qua, đánh giá những thành quả đạt được cũng như những điều chưa làm được. Trong đó yếu tố tinh thần là quan trọng nhất. Anh thường theo đuổi các bài viết về những nhân vật chính trị, xông pha vào những điểm chiến nóng bỏng và đôi khi phải đánh cược cả mạng sống của mình tại Trung Đông, tại Châu Mỹ La Tinh, và nhiều nơi khác.
Cách đây vài năm, một sinh viên tại trường Đại học Yale đã từ chối nhận tấm bằng tốt nghiệp khi chỉ còn ít ngày nữa là đến ngày lễ trao bằng tốt nghiệp. Cô không định kiếm tiền bằng việc vẽ tranh, và cô cũng chẳng mấy quan tâm đến chuyện tranh có bán được không. Neil lúng túng và đành thú nhận rằng mình không có tiền.
Chúng ta cứ đẩy, đẩy và đẩy mà chẳng bao giờ để ý rằng làm như thế sẽ chẳng giải quyết được chuyện gì cả… vì chính bản thân nó đã như vậy rồi. Sự khác biệt thật sự nằm ở chỗ các vấn đề đó được nhìn nhận tích cực hay tiêu cực - và người hạnh phúc thường đánh giá các sự kiện ngay cả trong những lần vấp ngã theo hướng tích cực nhất. Việc tin vào chính mình cũng quan trọng như chuyện bạn làm được việc vậy.
Các cuộc nghiên cứu trên người trưởng thành cho thấy - những người ý thức rằng mình sắp bước vào cuộc thử thách lớn hay thậm chí có thể kết thúc và sẵn sàng đón nhận nó là những người cảm thấy thanh thản nhất trước những biến cố lớn. Những người tình nguyện có được những phần thưởng tinh thần mà không điều gì khác có thể đem lại được nếu bạn không có nhiều thời gian hay khả năng thì chí ít cũng có thể dành một giờ mỗi tháng để cống hiến cho một việc thiện nào đó. Điều đó sẽ giúp bạn hài lòng hơn về bản thân và về cuộc sống xung quanh bạn.
Trước đây ông chưa bao giờ có cơ hội để bắt đầu lại, để quyết định xem mình muốn làm gì và làm điều đó ở đâu. Các nhà văn, nghệ sĩ hay những người làm công việc sáng tạo biết rõ điều này và luôn mang theo mình một cuốn sổ để ghi lại những ý tưởng ấy. Đây chính là điều khiến họ không thể vui vẻ bên nhau.
Hạnh phúc hay bất hạnh tuỳ thuộc vào cách bạn nghĩ. Hẳn là cô ấy đã dự định làm một số việc cho ngày cuối tuần. Tất nhiên mức độ hạnh phúc và hài lòng cũng như kinh nghiệm sống sau này của họ sẽ khác nhau.
Adam đã thắng mọi trận đánh nhỏ, nhưng lại thua trong một cuộc chiến vô hình. Những ai ngủ ít hơn tám giờ một ngày sẽ mất đi những hưng phấn cảm nhận cuộc sống và hiệu quả công việc của ngày hôm sau. Đó có thể là một ước mơ ngay từ thuở thiếu thời, là những kỷ niệm đẹp đã qua hay chỉ là một hình ảnh trong tiềm thức.