Phản ứng trước một ý kiến hoặc niềm tin Nó nghiêng về người nào cần hơn. Trước tiên, đừng phản ứng lại ngay.
Và mong muốn không nhìn nhận của chúng ta sàng lọc đi những thông tin quan trọng thường cho chúng ta manh mối tìm ra sự thật. “Anh biết đấy, tôi đã bảo họ rằng anh quá sợ hãi nên không thể thảo luận công khai về chuyện này [Chú ý xem cụm từ “thảo luận công khai” có tác dụng xoa dịu như thế nào; nó tốt hơn là “thú nhận” hoặc “đừng nói dối nữa” rất nhiều]. Nếu bạn không có được câu trả lời như bạn đang cần, hãy tiếp tục bước tiếp theo.
Thái độ mặt đối mặt thường thấy ở người tìm cách bác lại một tuyên bố vu khống. Hãy chú ý tư thế của người đó. Nhiều người trong chúng ta phải trả lời “Có” với hầu hết những câu hỏi như thế này.
“Chúng tôi đang tìm xem ai biết việc đó được thực hiện như thế nào. Cậu bé thấy lo lắng vì trong tâm trí nó nghĩ rằng nó đã không thuyết phục được bạn. Giải pháp ư? Anh ấy nghĩ ra cách làm cho mọi thứ thật hỗn độn.
Cách chất vấn này thật sự tác động tới tâm lý của đối tượng. Cuốn sách này bao gồm tám chương, mỗi chương khám phá một khía cạnh của việc nói dối. Những ý định thật sự của người đó sẽ lộ rõ qua những lời nhận xét và/hoặc cử chỉ của chính họ.
Với những người thuận trái, thì ngược lại: ánh mắt hướng lên và sang bên phải. Bạn nghi ngờ một nhân viên của mình đang nhờ người khác làm thay. Cử chỉ và điệu bộ của tay không tự nhiên và gần như máy móc.
Nếu người đó vẫn tiếp tục câu chuyện của bạn mà không hề đính chính thì rõ ràng người đó đang nói dối về những gì đã nói và/hoặc sẵn sàng nói dối để làm cho bạn chú ý. Cách này cũng được sử dụng với một câu nói mấu chốt rất kỳ diệu, và nếu người đó cắn câu, đó chính là kẻ có tội. Những cách tiếp cận dưới đây được liệt kê theo trật tự từ tồi nhất đến tốt nhất.
Kịch bản A: Bạn nghĩ một ứng viên phỏng vấn đã dối trá trong bản lý lịch. Thay vào đó, họ sẽ nhìn xuống hoặc liếc sang hướng khác. Nếu bạn kể câu chuyện thật thuyết phục, anh ta thậm chí sẽ khoe khoang về những việc làm sai trái của mình.
Và chắc chắn bạn sẽ không trông chờ nhận được câu: “Tại sao anh lại hỏi vậy? Có ai đó đã nói gì với anh à?” Câu trả lời này hơi kỳ lạ đối với một câu hỏi đáng lẽ phải xem là ngớ ngẩn. Nó có giá cao hơn lựa chọn đầu tiên của bạn, nhưng không có nguyên liệu tái chế ở bên trong. Nếu người đó bố trí một vật làm rào chắn với bạn thì cũng giống như việc nói ra câu:
Câu chuyện của người đó hoang đường đến mức bạn hầu như không tin. Người đó đã phòng thủ và rất giỏi trong việc thuyết phục bạn. Một số nhân tố có thể ảnh hưởng đến lộ trình chúng ta tìm kiếm sự thật nhưng kẻ có lỗi nhất thường là chính chúng ta.