Đó là môitrường mà bất cứ ai tham gia vào đó đều biết cần phải tạo vị thế hình ảnh của công ty chứ không hẳn là vị thế cá nhân. Còn với Watson, ông giải thích đơn giản thế này: Vượt lên trên mọi thứ khác, những con người thật sự vĩ đại đều lịch lãm, biết quan tâm và tử tế- điều này không chỉ đúng với vài người và chỉ trong vài trường hợp mà đúng với bất kỳ ai và trong bất kỳ hoàn cảnh nào. Xem thất bại là người thầy gần như là nguyên tắcnhận thức thành công của Watson.
Toàn bộ tòa nhà dùng làm thí nghiệm này sử dụng máy điều hòa nhiệt độ thiết bị rất hiếm vào thời đó. Có thể ghi nhận ngay rằng, năng lực mạo hiểm của IBM bắt đầu từ đây. David Mercer cũng có hàng loạt so sánh giữa cách quản trị của Nhật Bản từ IBM trong How the Worlds most succesful coporation is managed.
Watson đã góp một công lớn trong việc hình thành khái niệm trách nhiệm cộng đồng của doanh nghiệp mà chúng ta quen nghe hôm nay. Gương mặt của ông giống bà như đúc, với vẻcương nghị của chiếc cằm nhọn, môi mím lại giữa đôi gò má cao. Watson đã nói về điều này và câu nói trở nên nổi tiếng không chỉ trong giới kinh doanh:Mẫu mã đẹp không giúp bán được một sản phẩm kém chất lượng, nhưng nó lại giúp một sản phẩm tốt phát huy hết khả năng.
Gerstner của 79 năm sau không pha trò như thế với một IBM quan trọng bậc nhất của thế giới trong lĩnh vực mà nó thống trị. Chữ Business nằm phía trên 1985 rời khỏi IBM hoàn toàn.
Đặt tất cả vào nỗ lực của bạn; trên tất cả hãy đặt vào đó toàn bộ nhân phẩm của bạn. Lou Gerstner xuất hiện ba năm sau, khôi phục lại IBM bằng tinh thần kinh doanh Watson. Thomas Watson đã đặt nền tảng cho IBM trở thành ông vua ngành máy tính sau này.
Tôi không phải là một người thông minh, nhưng tôi khôn khéo ở những vấn đề nào đó và luôn luôn đeo đuổi chúng. Nhưng vào thời của Watson, nếu xem lại các bảo tàng phát minh, thiết kế tiếp thị chưa được đặt ra. Ngay trong năm đó, 1912, Watson cầu hôn và được nhận lời.
Rồi Phillips cũng ngồi nói chuyện với Aiken. và tôn trọng thực tại, Gerstner của kỷ nguyên phần mềm đã khôn ngoan đi theo thế giới thay vì bắt thế giới đi theo những kỳ tích khoa học của công ty. Ông bán cửa hàng này cho người khác.
Người ta ghi nhận được rằng, đối với Watson, đây không phải là lần duy nhất ông không cho phép một biến cố nào đó làm thay đổi các sự kiện văn hóa của công ty. Từ trước đến nay người ta vẫn tin rằng Thomas Watson đã nói: Tôi nghĩ có một thị trường thế giới cần năm cái máy tính. Bất cứ nghiên cứu nào, dù phản bác Watson chẳng hạn như sự kiện chậm trễ trả huân chương cho Hitle cũng đều công nhận rằng, thành công lớn nhất của Watson là xây dựng được lòng trung thành của nhân viên.
Watson nhận thấy rằng công ty của ông bây giờ là một công ty to lớn. Thực tế là, thế giới đã diễn ra như gã gàn đã nói, không chỉ với ngành xử lý dữ liệu mà đỉnh cao là máy tính ngày nay. Dù thị trường và xã hội đang khủng hoảng, Watson vẫn nhìn về tương lai và chuẩn bị bằng những quyết định khác thường: không sa thải nhân công mà còn mở rộng kinh doanh và chuẩn bị đường dài bằng cách đầu tư mạnh vào nghiên cứu.
Các nam sinh viên tỏ ra ngạc nhiên, nhiều người khó chịu. Đó là thời điểm người của IBM hát vang hàng chục bài hát của riêng IBM, suốt ngày. 1913, Watson đang ở New York cùng với gia đình của Jeannette trong khách sạn Waldorf-Astoria.