Ông ấy là một nhà thương thuyết giỏi với tính cương quyết trong từng lời nói. Năm 1984, tôi đến Hội nghị của đảng Dân chủ ở San Francisco sau khi Cuomo đã trình bày xong những quan điểm chính của ông. Liệu tôi có nói điều gì không phải hay không? Tôi cố trấn tĩnh và tự nhủ hãy tự tin lên, cứ nói những gì mà mình nghĩ lúc đó.
Hài hước là một yếu tố luôn được hoan nghênh, trừ những trường hợp đặc biệt như thông báo chiến tranh hay một căn bệnh hiểm nghèo nào đó. Dick Gerstein nhiều năm liền là luật sư ở Miami. Hoàn toàn ở thế chủ động và không thể né tránh được.
Một chàng trai trong độ tuổi hai mươi đôi khi hành động mà không ý thức được hết trách nhiệm. Vào thập niên 1950, chúng ta phải biết một ít về cái gọi là Chiến tranh lạnh. Đầu tiên, rất đơn giản, hãy chú ý những từ ngữ phát ra từ cửa miệng.
Tôi chỉ là một nhà chính trị!! Nó là một hình thức giao tiếp đàm thoại hết sức tự nhiên. Khung cảnh bạn chọn để bạn bè cùng nhau trò chuyện thì không cần quá màu mè.
Tôi không có câu hỏi nào dành cho anh cả. Đây là một đài phát thanh nhỏ nằm trên đại lộ thứ nhất ở Washington. Nếu không tại sao bạn không trả lời hay lý giải rõ ràng hơn? Chúng ta có quyền tự do ngôn luận, nhưng trong mọi tình huống cũng nên nói một cách khéo léo.
Anh được đề nghị hát một trong những ca khúc cổ điển của Irving Berlin, bản Remember?. Tôi thích ông ở khía cạnh một vị khách mời và quý trọng ông ở cương vị một con người thành đạt. Bạn hoàn toàn có thể điều khiển cuộc trò chuyện nếu có một kiến thức sâu sắc về đề tài đó.
Đến nỗi có lúc chúng tôi quên rằng anh nói khó nghe như thế nào. Dù có là phát thanh viên hay là ai đi nữa, bạn cũng nên chân thật, nhất là trong khi nói. Kể từ đó mỗi lần nghe lại ca khúc Remember?, tôi đều thử khám phá ra những cảm xúc khác lạ, một nét hay mới nào đó.
Arthus Godfrey đã đồng ý với tôi về điều này. Và từ đấy trở đi, tôi không bao giờ thấy căng thẳng khi phát thanh trên radio nữa. Tôi không phải lo gì cả.
Như vẫn thường khuyên các bạn rằng những gì mà ta mập mờ thì ta không nên nói, bởi vậy, tôi không nói cái gì liên quan đến thương thuyền cả. Trò chuyện trong những bữa ăn tối thân mật đối với tôi dễ dàng hơn nhiều. Khi nói cho ai đó biết rằng bạn vừa mới nhận được một công việc mới, chắc chắn bạn muốn họ sẽ thốt lên rằng: Wow, thật là tuyệt đấy!, chứ không chỉ là: Ồ, thế à? hay Vậy hả?.
Sau đó khóa chặt của lại và bắt đầu nói, nói và nói. Bây giờ mới tháng giêng! Tôi đồng ý. Như trong chương trình trò chuyện với cựu phó tổng thống Dan Quayle năm 1992, chúng tôi bàn về luật hạn chế việc phá thai một trong những vấn đề nóng bỏng lúc bấy giờ.