Dù tôi không kỳ vọng ở cái mà đến giờ tôi vẫn chấp nhận gọi được là tình yêu ấy. Sở dĩ những kẻ có tài nhưng không có thiện tâm cũng không thoát nổi bất hạnh là vì họ sớm muộn cũng bị quả báo, phản bội từ chính những kẻ thân thích, máu mủ nhất. Không phải là giáo huấn, chỉ ra chân lí hay giác ngộ cho quí bà nọ.
Thường thì với sự đùa họ tin sái cổ như lúc cậu bé chăn cừu lần đầu hô hoán có chó sói. Khi đã hay thì chắc chắn nó sẽ cho ai đó và vì cái gì đó. Khi cảm thấy thua, họ có thể giao nộp hết quân cờ và xin rút lui với điều kiện được đi ở ẩn trên một hòn đảo đẹp nhiều mỹ nữ.
Cuối cùng trả lời Vâng là hợp nhất. Đã ai thực sự đặt lòng tin vào bạn đâu. Khi họ coi bạn là một đứa trẻ con thì thật khó thở nếu cứ giữ bộ mặt đạo mạo làm gì cũng quang minh chính đại của một quân tử.
Cháu bác bảo: Thế thì để bác trai hút thì cháu được bỏ học í gì ạ. Tôi tìm thấy nàng khi lần đầu tiên vào lớp, ngồi vào chỗ cô giáo chỉ. Khi mà trước hôm thi đại học một ngày, mẹ dẫn tôi đến nhà một ông thầy.
Thực sự là bác rất bực vì cháu không tôn trọng mọi người. Bạn lấy xe máy, đứng ở cổng bệnh viện chờ bác làm thủ tục xong đưa bác về. Nhưng không thích vì nó cũ, lại có vẻ như trốn tránh.
Định kiến tàn sát sự phong phú. Đêm trước hôm cưới chị cả, chừng chục thanh niên quen thân, họ hàng và người chưa quen ngồi quây quần lại với nhau. Nhà văn tóm lấy bất cứ ý nghĩ nào đến.
Và nhiệm vụ của tớ đơn thuần là có những hành động hợp lí và cố không phải tỏ ra gượng ép với chúng. Không thanh minh rằng việc bạn làm dường như đơn độc nhưng bên cạnh tiếng nói của riêng mình, bạn muốn đại diện cho tiếng nói khó định hình trong lòng họ. Là tỉ mẩn, là ào ào.
Hồi đấy em vẫn thường nhìn anh và mỉm cười như lúc này. Bạn không sáng tạo chỉ vì khao khát sáng tạo mà không cần biết người cùng thời có hiểu hay không, cái đó chỉ là một phần nhỏ khi thực sự đầy cảm hứng. Tôi lại dẫn ông anh đi.
Nếu mai này có dịp làm phim, tôi nghĩ, đó là một cảnh quay không tồi. Những người quanh ta quên rằng đời sống cần có những sự chuyên môn hoá. Nơi thì nước mía bật băng chưởng dân tình cầu bất cầu bơ ngồi san sát ở vỉa hè đối diện ngó sang.
Mẹ bảo: Bây giờ con như nhảy qua một bức tường, chỉ cần bếch đít một chút là vượt được. Tất nhiên sống theo cách của bạn, dù bạn thôi đánh nhau từ lâu, cũng không có nghĩa là bạn sẽ không bao giờ đấm vỡ mặt ai trong cái kiểu đời sống này. Mẹ cầm bút, viết mỗi một lần hai chữ đó.